Thí Thiên Đao
Chương 2527 : Kim Lý lão tổ (2)
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Đến lúc đó, sẽ hoàn toàn là thiên địa của hắn!
Sau đó, Kim Lý lão tổ trực tiếp gọi thủ hạ tới, bảo bọn họ âm thầm tìm kiếm người của quân đoàn cường đạo, đồng thời liên lạc với những người đó, mói cho họ biết, Phi Ngư Giới ở đây, có vô số sinh linh Nhân tộc đang sinh sống...
- Ừ, chính là như vậy. Tất cả đều đi đi! Đều đi cả, lão tổ cũng sẽ được thanh tịnh.
Kim Lý lão tổ híp mắt, lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve hai sơi ria mép màu vàng bên miệng của mình.
Trong lúc bất chợt, trong hư không, truyền đến một sóng chấn động. Lúc này chân mày Kim Lý lão tổ rướn lên, lạnh lùng quát:
- Khách xấu phương nào, không mời mà tới? Chẳng lẽ cho rằng Phi Ngư Cung của ta là nơi ngươi muốn tới thì tới sao?
Lúc này, có số lượng lớn tu sĩ, thậm chí bao gồm không ít tu sĩ Nhân Tộc, trong nháy mắt từ các nơi lao tới. Trên người tất cả bọn họ đều tràn từng đợt sát cơ khủng khiếp.
Trong hư không truyền đến một tiếng cười khẽ:
- Kim Lý lão tổ từ trước đến nay là một cường giả khiến tại hạ bội phục. Tại hạ không có bất kỳ lòng bất kính nào. Chỉ là nghe Kim Lý lão tổ vừa nói muốn tìm chúng ta, cho nên, liền không nhịn được hiện thân. Mạo muội rồi. Mong hãy tha lỗi.
Mắt Kim Lý lão tổ trợn trừng, hai cái ria màu vàng trên miệng cũng không nhịn được run rẩy vài cái. Sau đó hắn hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Người này thật mạnh! Ta đang phân phó thủ hạ đi tìm người của quân đoàn cường đạo, mặc dù không có sử dụng truyền âm, nhưng đối phương vẫn có thể nghe được tất cả. Trong lúc đó, ta lại không thê nào cảm ứng được sự tồn tại của đối phương. Vậy chẳng phải là nói... Ta không bằng đối phương?
Nghĩ đến đây, trong lòng Kim Lý lão tổ lại có cảm giác rất không thoải mái.
Lúc này, âm thanh trong hư không kia tiếp tục truyền đến:
- Kim Lý lão tổ cũng không cần cảm thấy phiền não. Dù sao này là địa bàn của ngài. Ở địa bàn của bản thân, nếu như vẫn không thể buông lỏng, nếu như còn cần luôn luôn cảnh giác... Vậy thật không có ý nghĩa gì. Ta cũng không có ý tứ gì khác. Chỉ là muốn cùng ngài nói chuyện công bằng.
Thật ra cho tới bây giờ, những thị vệ trong Phi Ngư Cung kia chưa từng có thể tìm ra được người đang nói chuyện này rốt cuộc ở chỗ nào. Trên mặt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ mờ mịt. Bọn họ muốn cố gắng tìm kiếm ra tung tích của đối phương. Nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ lại hoàn toàn không có một chút manh mối nào cả.
- Ta có ích lợi gì? Tại sao phải làm chuyện này?
Ma Quân kích động rướn đuôi lông mày, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Kim Lý lão tổ:
- Kim Lý, ngươi nên biết tên của quân đoàn chúng ta. Ngươi không phải sẽ cho rằng chúng ta tới Vô Lượng Thiên, là để cứu viện chứ?
Ma Quân nói vậy, khiến Kim Lý lão tổ bị nghẹn được không nhẹ. Nhất là đối phương gọi thẳng kỳ danh cảu hắn, càng làm cho trong lòng hắn cảm thấy không thoải mái.
Hắn nhìn Ma Quân, nói:
- Không phải các ngươi đi khắp nơi thu thập nhân loại sao? Chúng ta ở đây có nhiều như vậy, các ngươi vì sao lại từ bỏ? Vậy ngươi tới nơi đây làm gì?
- Chúng ta thu thập nhân loại, đó là bởi vì nếu như chúng ta không đi bảo vệ những nhân loại đó, bọn họ có thể sẽ chết bất cứ lúc nào.
Ma Quân cười cười:
- Nhưng ở đây lại không giống như vậy... Thiên Nhân dám tới nơi này tìm phiền toái, cuối cùng cũng chỉ là số ít.
Kim Lý lão tổ căm tức Ma Quân:
- Vậy ý của ngươi là Kim Lý ta đáng chết? Ta có nghĩa vụ phải đi bảo vệ bọn họ? Là cái dạng này sao?
Ma Quân nghiêm mặt nói:
- Ngươi là Giới Chủ của Phi Ngư Giới. Trước khi ngươi trở thành Giới Chủ, ở đây... thật ra lại là nơi nhân loại sinh tồn. Ngươi trở thành Giới Chủ, dĩ nhiên là có nghĩa vụ và trách nhiệm tới bảo vệ thế giới này và sinh linh có trên thế giới này.