Thí Thiên Đao
Chương 2541 : Lại một một Thiên Cung?
Ngày đăng: 04:56 19/04/20
Lúc này nam tử trẻ tuổi này giận dữ, sử dụng kiếm cổ hung hăng chém về phía cái tay này của Sở Mặc.
Kiếm của hắn lại chém ra một đạo kiếm khí huyết sắc, lao về phía cái tay kia của Sở Mặc. Đạo kiếm khí này có phong quang tuyệt thế, tương đối khủng khiếp.
Tu sĩ cảnh giới Đại Tổ bình thường thật sự không có cách nào đỡ nổi một kiếm này của hắn.
Nhưng tay Sở Mặc lại hết sức vững vàng xuyên qua đạo kiếm khí này, sau đó tiếp tục chụp vào nam tử áo trắng này.
Cuối cùng trên mặt nam tử áo trắng trẻ tuổi lộ ra một tia chấn động. Hắn không nghĩ tới, nhân loại này lại có thể lợi hại như vậy. Hắn xoay tay lại chém ra một kiếm, muốn tiếp tục chém về phía Sở Mặc. Nhưng lúc này, tay Sở Mặc đã đến gần hắn.
Bịch.
Một tiếng vang lên. Sở Mặc đã nắm được vạt áo của nam tử áo trắng trẻ tuổi này. Sát cơ cuộn trào mãnh liệt và vô biên, chợt tuôn ra.
Nam tử áo trắng trẻ tuổi lập tức bị sợ hãi. Sát cơ bạo phát ra từ trên tay của Sở Mặc thật đáng sợ!
Hắn lại lập tức mất đi năng lực chống đỡ, sau đó mặc cho Sở Mặc kéo hắn đến tới trước mặt.
- Ngươi... Ngươi là ai?
Nam tử áo trắng trẻ tuổi lộ ra vẻ câu lệ:
- Ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không? Cho dù là Thiên Chủ bốn đại thiên đi tới nơi này, cũng phải quy củ!
Trong lúc vô ý, cuối cùng hắn để lộ ra một việc.
Đó chính là hắn biết bốn Đại Thiên Chủ. Đồng thời, giữa bốn Đại Thiên Chủ và đại lục này chắc là có lui tới.
Sở Mặc không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Nam tử áo trắng trẻ tuổi này cũng không phải loại người am hiểu mắng chửi người và uy hiếp người khác. Thấy Sở Mặc căn bản không đáp lại, hắn cũng chỉ lạnh lùng nói:
Trên mặt Phàn Vô Địch cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười. Hắn khẽ gật đầu một cái.
Trong lòng hắn cũng không khỏi cảm thán, tôn nhi của mình quả nhiên là quá lợi hại. Người có tên cây có bóng. Hiện tại hắn chỉ cần xuất hiện ở trước mặt tu sĩ Nhân tộc của thế giới Bàn Cổ, chỉ cần đi tới đứng ở đó, căn bản cái gì cũng không cần nói, như vậy là đủ rồi.
- Chúng ta ở tại đây, chỉnh đốn một chút, sau đó, chờ hắn trở về.
Phàn Vô Địch nói.
Tất cả mọi người cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Bên kia, Sở Mặc dẫn theo nam tử trẻ tuổi mặc y phục màu trắng kia, một đường đi nhanh, trực tiếp bước lên đại lục này.
Ở trong nháy mắt khi Sở Mặc bước lên đại lục này, không biết có phải cảm giác nhầm hay không, hắn cảm giác mặt đất dưới chân, dường như nhẹ nhàng run rẩy một cái.
Sắc mặt nam tử trẻ tuổi đỏ lên, trong ánh mắt lộ ra vẻ khuất nhục phẫn nộ:
- Ngươi cho ta xuống!
- Câm miệng!
Sở Mặc lạnh lùng nói.
- Nếu như ngươi dám...
- Ngươi nếu như còn dám nói thừa, ta sẽ giết ngươi.
Nam tử trẻ tuổi anh tuấn mặc y phục màu trắng này trực tiếp ngậm miệng lại, nhưng ánh sáng trong ánh mắt kia lại lộ ra vẻ oán độc vô tận.
Chỉ có điều, không ai nhìn thấy, ở sâu trong đôi mắt người trẻ tuổi này lại hiện lên một tia đắc ý.