Thí Thiên Đao

Chương 2554 : Thời đại đang thay đổi (2)

Ngày đăng: 04:56 19/04/20


Kỳ Tiểu Vũ nhìn Sở Mặc, vừa cười vừa nói:



- Mấy năm nay, chúng ta không có việc gì lại ở cùng một chỗ. Những ý nghĩ này đã sớm nói qua vô số lần. Nhất Nương tỷ đối với cái này cũng cảm thấy tương đối có hứng thú.



Sở Mặc cười nói:



- Khẳng định, thời điểm nàng từng ở nhân giới, chính là một lão bản nương.



Hai nàng cũng không nhịn được cười rộ lên. Thủy Y Y nói:



- Nhất Nương tỷ nói qua, nàng còn muốn một lần nữa mở Thao Thiết Lâu, sau đó lôi kéo Liễu Mai Nhi cùng đi. Sau đó, toàn bộ các tỷ muội bên trong Phiêu Miểu Cung nghe nói, đều biểu thị muốn đi cùng.



- ...



Trán Sở Mặc hiện ra một vạch đen. Hắn nhìn Thủy Y Y:



- Các nàng đều rất thiếu tiền sao?



- Đương nhiên không thiếu!



Thủy Y Y nói:



- Toàn bộ thế giới Bàn Cổ đều là của chúng ta, làm sao có thể thiếu tiền?



- Vậy tại sao có hứng thú đối với loại chuyện này như thế?



Sở Mặc biểu thị không giải thích được.



Lại nói tiếp, đối với chuyện buôn bán, từ trước đến nay hắn đều không có nhiều hứng thú. Chỉ có điều, hắn biết rõ, nhưng Nhất Nương các nàng lại rất thích. Chỉ có điều các nữ nhân bên trong Phiêu Miểu Cung, có rất nhiều người từ nhỏ đã xuất thân ở trong giới tu hành. Lẽ nào các nàng cũng thích?



- Ngươi là một đại nam nhân, cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết. Đối với việc này không có hứng thú cũng là bình thường. Nhưng các nàng đều là nữ nhân. Hơn nữa hiện tại thân phận và địa vị của các nàng đều rất cao. Bình thường không quan tâm đi tới nơi nào, đều được người ta tôn kính. Loại cảm giác này mặc dù không tệ, nhưng thời gian dài sẽ cảm thấy nhàm chán. Cho nên bọn họ nói, quay đầu lại mở cửa hàng, chúng ta đều sử dụng phân thân đi!
Những năm gần đây, năm tháng trôi qua, thời đại đã thay đổi!



Mình chỉ nhìn thấy biến hóa lớn vô cùng vĩ mô, lại bỏ quên những biến hóa nhỏ đến từ bên cạnh. Mà trên thực tế, không có những biến hóa nhỏ ở bên cạnh không ngừng tích lũy, lại lấy đâu ra biến hóa lớn vĩ mô?



- Xin lỗi. Mấy năm nay, ta thiếu quan tâm đối với các nàng. Chỉ lo dùng vũ lực phát triển thế giới này...



Sở Mặc nắm tay hai thê tử của mình, vẻ mặt nghiêm túc nói.



Kỳ Tiểu Vũ và Thủy Y Y lại là vẻ mặt yêu thương, cầm tay của Sở Mặc. Kỳ Tiểu Vũ ôn nhu nói:



- Phu quân không cần xin lỗi. Mấy năm nay, nếu không phải phu quân một mình ở chỗ này đau khổ chống đỡ, thế giới Bàn Cổ chúng ta làm sao có được loại biến đổi lớn kinh thiên như vậy?



Thủy Y Y gật đầu:



- Chúng ta thật ra chính là cao hứng khi nhìn thấy phu quân. Cái gì cũng muốn nói với phu quân nói một chút. Nói nhiều, phu quân cũng không cần để ở trong lòng. Ta và Tiểu Vũ tỷ muội, không quan tâm tới khi nào, đều ủng hộ phu quân.



Sở Mặc cười. Trong ánh mắt hắn lóe ra một tia trong suốt.



Cái gì là hạnh phúc. Chính là đây?



Không phải trong nháy mắt lĩnh ngộ được đại đạo cao thâm gì đó. Nhưng vào giờ phút này, Sở Mặc thật sự hoàn toàn lĩnh ngộ được hàm nghĩa của hai chữ hạnh phúc.



Mấy ngày sau, ở tầng trời thứ ba mươi ba, ở chỗ Sở thị vương tộc, Sở Mặc phóng lên trên không trung, khai đàn giảng kinh.



Lần giảng kinh này là nhằm vào con cháu vương tộc trên cả tầng trời thứ ba mươi ba!



Nhưng lực ảnh hưởng của lần giảng kinh này lại theo mạng lưới của phù văn tính mạng, trong nháy mắt lan tràn ra... Toàn bộ thế giới Bàn Cổ!



Thậm chí, ngay cả hơn một trăm giới lớn Thiên Nhân bên ngoài này, đều bị kinh động.