Thí Thiên Đao

Chương 2638 : Đại trưởng lão điên rồi (2)

Ngày đăng: 04:57 19/04/20


Lúc này, đại trưởng lão Lam thị liếc mắt nhìn Đỗ Duy, thở dài:



- Thôi đi. Để cho hắn về nhà. Sau này... bất cứ chuyện gì của ba đại tộc cũng không có quan hệ gì tới hài tử nữa.



Oa!



Đỗ Duy ngã trên mặt đất vô cùng chật vật, không nhịn được oa một tiếng khóc lớn lên.



Giờ phút này, hắn biết, hắn hoàn toàn kết thúc!



Từ nay về sau, hắn mặc dù là đích tử Đỗ thị của ba đại tộc, nhưng tất cả mọi chuyện của ba đại tộc và hắn đều không có quan hệ gì. Hắn sẽ không bị giam cầm, cũng sẽ không bị bất kỳ xử phạt nào. Nhưng từ nay về sau, hắn xem như là hoàn toàn phế bỏ.



Sẽ không lại có loại tài nguyên đỉnh cấp này cho hắn, cũng sẽ không lại có bất kỳ quyền lực nào cho hắn. Về phần thân phận và địa vị... Một người bị ba đại tộc buông tha, còn có thể có quyền lực và địa vị gì?



Bên kia, thời điểm Lam Hiểu và Trần Phàm nhìn thấy Đỗ Duy khóc lớn thời gian, trên mặt tất cả đều lộ ra một sự không đành lòng. Bất kể nói thế nào, dù sao cũng là bằng hữu tốt nhiều năm. Chỉ có điều, tuy rằng trong lòng hai người có chút không đành lòng, nhưng đều nhịn xuống. Không ai mở miệng cầu tình cho Đỗ Duy.



Cùng lúc, những nhân vật lớn ở đây không thể sẽ cho bọn họ mặt mũi này. Đương nhiên, điều đó cũng không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng chính là, bọn họ không muốn cầu xin chuyện này.



Cho nên, Đỗ Duy cuối cùng bị kéo xuống.



Rất lâu, chuyện thiên hạ đều như vậy. Một ý niệm là quyết định thiên đường hay địa ngục.



Đại trưởng lão Lam thị dường như không bị chuyện này ảnh hưởng. Tiếp đó hắn nói với mọi người:



- Ý của ta là hãy để cho hai hài tử này qua. Bọn họ không dễ bị chú ý, không khiến cho người khác cảnh giác quá lớn. Sau đó, giữa bọn họ và Sở Thiên Chủ lại có tầng quan hệ này. Chỉ có điều ý của ta lần này là để cho bọn họ mang theo trăm vạn tinh thạch trực tiếp qua đó.
Lời nói này của Đại trưởng lão Lam thị quả thực long trời lở đất. Trực tiếp khiến cho những người ở đây đều sợ tới ngây người.



Bọn họ ngây ra nhìn đại trưởng lão Lam thị. Tất cả đều muốn biết, vị trước mắt này có phải là là sinh linh Nhân tộc hèn mọn đê tiện giả trang hay không? Hắn lẽ nào đã điên rồi sao? Làm sao có thể đưa ra loại kiến nghị này?



Về phương diện này, điều duy nhất bọn họ có thể tiếp nhận được chỉ có một!



Đó chính là, tương lai sau khi chuyện này thành công, cho Sở Thiên Đế một chiếc ghế chúa tể. Điều này đối với bọn họ mà nói, đã là nhượng bộ lớn nhất!



Hơn nữa ở trong suy nghĩ bọn họ nghĩ, sau nhiều nam, cái ghế kia vẫn có thể lấy trở về! Hoặc là khi đó, Sở Mặc cũng sẽ trở thành một con rối do ba đại tộc bọn họ giật dây.



Nếu không vị trí quan trọng như vậy, sao có thể ở trong tay người khác lâu dài được?



Cho nên, hiện tại ở trong mắt mọi người, đề nghị của đại trưởng lão Lam thị không phải là một chuyện cười, mà là hắn điên rồi.



Năm trăm vạn tinh thạch, số lượng này đã không phải là một vấn đề có đau xót hay không đau xót. Quả thực chính là muốn mạng của đám người bọn họ! Một trăm vạn tinh thạch, bọn họ gần như không có cách nào tiếp nhận. Sau đó sẽ cho năm trăm vạn... Đây rõ ràng chẳng qua chỉ là một tiết tấu!



Sau đó, tư cách thần của vạn vạn sinh linh. Vạn vạn sinh linh... tất cả toàn bộ con cháu ba Nhân tộc lớn thần giới cộng lại, cũng chưa tới mấy con số này!



Thần giới là một thế giới được lập ra, không phải là một đại thế giới do Thiên Đạo hình thành. Tuy rằng vô cùng khổng lồ, nhưng trên thực tế, số lượng sinh linh dung nạp lại có hạn. Nếu không, tốc độ những thần linh cổ xưa trong thần giới sinh sôi nảy nở hậu đạ, cũng sẽ không khả năng chậm như vậy.



Bởi vì phải khống chế số lượng sinh linh trên toàn thế giới!



Mà đại trưởng lão Lam thị nhẹ nhàng nói một câu nói, gần như chẳng khác nào đưa ra số lượng nhân khẩu cyả ba gia tộc lớn trong vô số năm sau này!