Thí Thiên Đao

Chương 2668 : Bởi vì hắn yêu ngươi (1)

Ngày đăng: 04:57 19/04/20


Sở Mặc nhìn Lam Hiểu thản nhiên nói:



- Hơn nữa sau khi nàng trở về, lần này cũng không cần theo Trần Phàm tới nữa.



- Vì... Vì sao?



Tuy rằng Lam Hiểu cũng đủ thông tuệ. Nhưng giờ phút này nàng có chút mờ mịt.



Trần Phàm cười hắc hắc:



- Chủ nhân làm vậy là muốn bảo vệ nàng. Quay đầu lại nàng cứ đôt tất cả trách nhiệm lên trên người chủ nhân là được.



- Vậy còn ngươi?



Lam Hiểu ngơ ngác nhìn Trần Phàm.



Trần Phàm cười khổ nói:



- Muội tử ngốc, nàng thật sự ngốc rồi sao? Lẽ nào nàng không biết, sau khi ta đã lấy thứ này ra, còn quay về được sao?



- Vậy... Bá phụ bá mẫu bọn họ...



Lam Hiểu vẫn có phần khó có thể tiếp nhận sự thật này.



Trần Phàm lại muốn bán đứng ba gia tộc lớn, để n cho Sở Mặc cứng rắn lấy được bảy trăm vạn tinh thạch của ba gia tộc lớn. Vì thế, thậm chí ngay cả người nhà và bằng hữu của mình cũng không để ý!



- Cha ta sẽ kiếm cớ, dẫn theo nương ta và một số người trực tiếp đi theo ta.



Trần Phàm mặt không đổi sắc nói:



- Về phần những người khác, bọn họ cũng là trung tâm cao tầng trong ba gia tộc lớn. Không cần lo lắng cho bọn họ.




- Ta... Ta không phải...



Thật ra tài ăn nói của Trần Phàm không tệ. Nhưng lúc này, hắn bất chợt không biết phải nói thế nào.



Lam Hiểu bỗng nhiên khẽ cười. Sau đó hắn đi tới trước mặt Trần Phàm, khẽ tựa vào trong ngực hắn, ôn nhu nói:



- Ta cũng thích ngươi.



Thân thể Trần Phàm ít nhiều có chút cứng đờ. Chỉ có điều dần dần, hắn thả lỏng một chút, từ từ vươn tay ra, ôm Lam Hiểu vào trong ngực. Hắn nhẹ giọng nói:



- Cho nên, nàng nhất định phải bảo vệ tốt chính mình. Vì nàng, cũng là vì ta.



Ở dưới loại đại thế này, không ai có thể chỉ lo cho thân mình. Nhưng Trần Phàm thật sự vẫn hi vọng Lam Hiểu có thể bình an. Hắn thậm chí không tiếc trở thành một người phản bội Thần tộc, cũng muốn cố gắng bảo toàn nữ nhân mình yêu thích.



Nếu như không phải ngày hôm nay Sở Mặc nói ra chuyện này, hắn thậm chí vĩnh viễn cũng sẽ không nói ra ý nghĩ trong lòng hắn.



Sở Mặc nhìn hai người, khẽ thở dài.



Tạo hóa trêu người. Nếu như đám thần linh cao cao tại thượng kia có thể buông tha thành kiến trong lòng bọn họ đối với thế giới này. Nếu như bọn họ có thể thử tiếp nhận thế giới này, như vậy làm sao có thể ầm ĩ tới mức như ngày hôm nay?



Nhưng trên đời này không có nếu như. Nhân tính phức tạp. Khiến cho thế giới này không bao giờ thật sự hoàn toàn dừng phân tranh.



Toàn bộ Thần tộc không chỉ là Nhân tộc. Bao gồm những thú tộc và phù văn tính mạng tộc. Bọn họ cũng sẽ không bỏ rơi huyễn tưởng một lần nữa xây dựng lại một



thần giới hoàn mỹ này. Bởi vì theo bọn họ, những thần linh bọn họ chắc hẳn phải sinh tồn ở tại thần giới, chắc hẳn nắm giữ vĩnh hằng và bất diệt.



Cuối cùng Sở Mặc than nhẹ một tiếng, nói:



- Trở về đi. Nếu như đổi ý, coi như chuyện này chưa từng đề cập qua.