Thí Thiên Đao

Chương 2686 : Ngươi thật thông minh (1)

Ngày đăng: 04:58 19/04/20


- Các ngươi cũng không phải là người đi?



Bên kia có kẻ cười lạnh nói.



- Muốn đánh nhau hay sao?



- Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ!



Bị áp lực quá nhiều năm, khiến cho những thần linh trong thần tộc này đều bị đè nén tới mức có chút không thở nổi. Hơn nữa, tình trạng tiền đồ mờ mịt không rõ ràng, khiến cho mỗi thần linh đều rất nóng nảy. Trên cơ bản bọn họ đều thuộc về loại châm lửa là có thể bùng cháy lên.



- Được rồi được rồi!



Một nhân vật lớn cấp bậc trưởng lão cảu ba đại Thần Tộc mở miệng. Hắn nhìn vào khu vực đám người đang cãi nhau này:



- Mọi người hiện tại đều chỉ có một mục tiêu! Muốn đánh nhau, đi xuống đánh với đám sinh linh ở hạ giới đi! Muốn cãi nhau, cũng đi mà tranh cãi với bọn họ đi!



Trong lòng những thần linh này cũng đều hiểu rất rõ. Cho nên tất cả đều ngậm miệng lại.



Sau đó, một đám đại lão cao tầng Thần tộc tập trung ở sát lỗ thủng này, nhìn xuống dưới. Tất cả bọn họ đều nhíu mày. Trong lòng tất cả đều đang suy đoán.



Đúng lúc này, phía dưới xa xôi vô tận, ở một phương của hạ giới truyền tới một giọng nói bình tĩnh:



- Thế nào? Bản thân dám gõ cửa tiến đến. Chúng ta mở cửa ra, các ngươi ngược lại không dám đi vào hay sao?



Giọng nói này, nghe vào trong tai của những Thần tộc bình thường đó, cũng không có gì. Nhưng ở một chi thú tộc và đám người cao tầng và chúa tể Thần tộc kia lại giống như một tiếng sấm sét rền vang.



Nhiếp Lang!
Không có cách nào. Bản thân đại trưởng lão Lam thị muốn từ chức, muốn bỏ đi tất cả trách nhiệm ở trên người của mình, tiếp nhận bất kỳ xử phạt nào.



Nhưng hai người chúa tể phù văn tính mạng và Nhiếp Long người chúa tể của Thú Tộc lại không đếm xỉa đến đến sự phản đối kiên quyết của Lam đại trưởng lão. Tuy rằng trong lòng rất nhiều người của ba đại Thần Tộc bên kia vô cùng bất mãn, nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận loại kết quả này.



Dù sao loại thời điểm này là thời điểm đại chiến không nên xé rách mặt mũi.



Mấy người chúa tể khác cũng đều gật đầu biểu thị đồng ý. Tuy rằng chính bọn họ không sợ hạ giới bố trí mai phục gì đó ở bên dưới, nhưng vẫn lo lắng rất nhiều thần linh đi theo, sẽ bị mưu hại.



Đám bảy người chúa tể trực tiếp theo cái lỗ lớn này, nhảy xuống cái lỗ lớn giống như vực sâu vô cùng vô tận.



Tốc độ của bọn họ đều nhanh đến mức độ không thể tưởng tượng nổi. Toàn bộ tường giới hạ giới dày đến mức độ không thể tưởng tượng nổi, giống như một vũ trụ lớn!



Nhưng đối với bọn họ ở đây lại chỉ cần trong chốc lát, đã đi qua được tường giới, đi tới hạ giới.



Đây đều là lần đầu tiên bảy người chúa tể tới hạ giới. Cảm nhận không khí hạ giới, tất cả đều theo bản năng nhíu chân mày lại.



Phía xa, một bóng người gầy gò đang đứng. Trên mặt Nhiếp Lang hiện ra một nụ cười nhạt, giang rộng hai tay trống không:



- Thế nào? Thế giới này không tệ chứ?



Ngoại trừ Nhiếp Long ra, những người chúa tể khác đều khẽ hừ một tiếng.



Nhiếp Long lại lạnh lùng nhìn Nhiếp Lang:



- Ngươi đang đánh chủ ý quỷ gì vậy?