Thí Thiên Đao

Chương 2703 : Lực công đức (2)

Ngày đăng: 04:58 19/04/20


Lúc này Sở Mặc giật mình kinh ngạc. Dòng sông dài năm tháng này... Lại có thể giống như là có sinh mệnh!



Bọn họ thật sự đang bị kêu gọi!



Giống như mẫu thân đang kêu gọi hài tử ham chơi, triệu hoán những thần linh sơ đại một lần nữa hóa thành bọt sóng trở về trong vòng ôm ấp của nó.



Điều này thật là quỷ dị!



Cũng quá tà môn!



Những bọt sóng này căn bản cũng không tình nguyện. Bọn họ phát ra tiếng rít gào cùng gào thét khủng khiếp, càng giống như là muốn liều mạng, vọt về phía lực lượng luân hồi của Sở Mặc.



- Bọn họ muốn đi luân hồi!



Ngay cả Nhiếp Lang cũng phát hiện có điểm không được bình thường!



Vì thời gian này, tất cả mọi người khiếp sợ không gì sánh được phát hiện ra, các thần linh sơ đại này sau khi cảm nhận được lực lượng luân hồi, lại có thể bỏ qua công kích phát động đối với bọn họ. Mà cùng lao về phái những lực lượng luân hồi tản ra!



Hầu Tử một gậy, đập nát đầu của một thần linh sơ đại. ở trong nháy mắt cuối cùng đó, hắn dường như thấy, trong đôi mắt đờ đẫn của thần linh sơ đại kia thoáng lộ ra một sự cảm kích!



Đây là tình huống gì?



Lúc này, Sở Mặc oa một tiếng, trực tiếp phun ra một búng máu.



Đây là lực lượng tới từ trong dòng sông dài năm tháng trên bầu trời xa xôi! Sở Mặc có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức giận của nó! Dường như nó đang chê trách Sở Mặc xen vào việc của người khác.
Giống như một con thiêu thân dũng cảm, vì việc nghĩa không hề chùn bước, lao về phía đống lửa.



Ở trong nháy mắt tới gần dòng sông dài năm tháng, Thiên Đế Ấn bỗng nhiên phóng ra ánh sáng vô lượng!



Tia sáng này chiếu về phía dòng sông dài năm tháng kia, trong nháy mắt chiếu rõ ràng tất cả mọi thứ bên trong dòng sông dài!



Sở Mặc rất kinh ngạc phát hiện, ở dưới ánh sáng Thiên Đế Ấn tản ra, chiếu xuống, cả con dòng sông dài năm tháng vốn bị pháp tắc bao phủ, nhìn qua vô cùng đục. Nhưng bây giờ lại hoàn toàn trong suốt.



Sở Mặc và rất nhiều tu sĩ đỉnh cấp Thiên Đình bên này đều nhìn thấy, dưới dòng sông dài năm tháng đã trở nên trong suốt... có những bóng người khổng lồ ngồi xếp bằng!



Không ai có thể tính toán ra những bóng người kia rốt cuộc khổng lồ tới mức nào. Bởi vì thể lượng của bọn họ dường như đều đã vượt qua toàn bộ thế giới Bàn Cổ. Bọn họ vẫn không nhúc nhích ngồi xếp bằng ở đáy dòng sông dài năm tháng, mặc cho dòng nước của dòng sông dài năm tháng cọ rửa, sừng sững không động. Bọn họ giống như bức tượng. Từ trên người của bọn họ, không cảm giác được một chút khí tức nào!



Sở Mặc không nhịn được cảm thấy kinh hãi. Hắn không biết những người này là ai.



Chỉ có điều Nhiếp Lang đang đứng ở bên cạnh hắn, chợt nhìn một bóng người, nước mắt trực tiếp chảy xuống, lớn tiếng la lên:



- Phụ thân!



Vẻ mặt Sở Mặc đầy chấn động kinh ngạc nhìn Nhiếp Lang. Sau đó hắn theo ánh mắt Nhiếp Lang nhìn sang. Trong đáy sông bên kia có một con rồng già đang chiếm cứ.



Hình thể của nó nhìn qua cũng không lớn, chỉ có điều thể lượng cũng lớn đến kinh người. Cảm giác này giống như thiên địa một phương này, căn bản là không tha cho bọn họ!



Con rồng già kia ở đáy sông, thân thể giống như là cây khô, hoàn toàn không thấy được một chút ánh sáng rực rỡ nào, cũng không nhúc nhích, mặc cho Nhiếp Lang la lên như thế nào, cũng hoàn toàn không đáp lại chút nào.