Thí Thiên Đao

Chương 420 : Tử Kim Sắc Huyết (2)

Ngày đăng: 04:27 19/04/20


- Số còn lại... ta đã đích thân kiểm tra qua, hoàn toàn không còn nữa rồi!



Ân Minh nhìn Hoàng Thượng một cách phẫn nộ và khinh thường:



- Sư tôn của tên tiểu tử đó có thể phi thăng được có lẽ là nhờ vào việc sử dụng tất cả số nguyên thạch ở mạch quặng đó.



Hoàng Thượng kinh ngạc nói:



- Vậy trên thế gian này... quả thực có thứ công pháp đó sao?



Ân Minh cười lạnh lùng và nói:



- Những chuyện nhà ngươi không biết còn nhiều lắm.



Hoàng Thượng cúi đầu cười ràu rĩ.



Ân Minh thở dài một tiếng, nhìn Hoàng Thượng một cái rồi lạnh lùng nói:



- Ngươi có biết không, sự việc này nếu như ngay từ đầu ngươi thông báo cho chúng ta được biết thì có lẽ trong mười năm qua đã hoàn toàn khai thác hết được số nguyên thạch ở trong mạch quặng đó rồi. Hơn nữa số lượng nguyên thạch mà các ngươi có được không chỉ dừng lại ở con số hai tỉ viên!



Hoàng Thượng khó nhọc cười lấy một cái rồi trong lòng thầm oán trách: Không chỉ có từng đó? Nếu các ngươi mà biết được thì... các ngươi có chịu để cho ta một phần mười số đó hay không? Đừng có mà nói giỡn, một phầm một trăm cũng đã là tốt lắm rồi!



- Một lát nữa ngươi chuẩn bị cho ta một tỉ năm mươi triệu viên nguyên thạch. Số còn lại ta sẽ không truy cứu nữa.



Ân Minh dường như đang nói về một chuyện quá đỗi bình thường vậy.



Hoàng Thượng khẽ chột dạ trong lòng, gương mặt trở nên khó coi vô cùng.



- Sao vậy, ngươi không đồng ý hay sao?



Ân Minh nửa cười nửa không nhìn Hoàng Thượng, lão lạnh lùng nói:
Đây là một sức mạnh như thế nào vậy?



Nếu lúc này Sở Mặc tỉnh táo thì có lẽ bản thân hắn cũng phải vô cùng ngạc nhiên vì trong cơ thể của mình chẳng biết từ đâu lại đột nhiên xuất hiện một tia Tử Kim Sắc Huyết còn mỏng hơn cả sợ tóc đến hàng trăm nghìn lần như vậy!



Một tia máu như vậy đang dung hòa trong dòng máu đỏ đang chảy khắp thân thể của Sở Mặc, có thể trông thấy một cách rõ rệt!



Hiện lên rõ mồn một!



Nhưng cùng với sự xuất hiện của tia máu đó là sự thay đổi về tình trạng của Sở Mặc. Mới ban nãy hắn vẫn còn hôn mê, thở một cách gấp gáp thì lúc này đây hơi thở của hắn đã ổn định trở lại.



Tia máu đó bắt đầu từ từ lưu chuyển trong khắp kinh mạch của Sở Mặc.



Trước tiên nó đi qua những vùng lục phủ ngũ tạng bị tổn thương nặng...



Toàn bộ lục phủ ngũ tạng của Sở Mặc đều đã có chút bị rách nát một cách thảm hại.



Nó đã không chỉ là vấn đề bị tổn thương đơn giản nữa, nếu đổi là người khác thì có lẽ đã sớm chết đến vài lần rồi.



Cho dù có là Tiên Thiên Đại Năng thì lục phủ ngũ tạng bị tổn thương nặng nề đế như vậy thì chỉ e là khó mà có thể giữ được tính mạng.



Sở dĩ Sở Mặc có thể cầm cự được đến lúc này hoàn toàn là vì phương thức luyện máu và luyện cốt của hắn có những điểm khác biệt hoàn toàn so với những võ giả khác.



Cộng thêm với việc hắn liên tục được tắm máu nguyên thú nên xương thịt cũng tương đối rắn chắc.



Vì thế nên Sở Mặc mới có thể cầm cự được trước sự tấn công hợp lực của vài tên cường giả Đại Năng trong Thiên Kiếm Môn.



Nhưng vết thương như thế này cũng đủ là đòn chí mạng cho hắn.



Đại Công Kê cảm nhận được rằng Viêm Hoàng Thành không phải là một nơi an toàn, nó cũng biết rằng cả toàn Viêm Hoàng Thành đó hoàn toàn không có một ai có thể cứu được Sở Mặc. Vì thế nên nó mới đưa hắn tới nơi này.