Thí Thiên Đao
Chương 434 : Một bóng dáng quen thuộc
Ngày đăng: 04:27 19/04/20
Sở Mặc thoáng nhìn qua, nháy mắt há hốc miệng, lẩm bẩm nói:
- Giết người… Trên này còn công khai treo thưởng giết người? Nhưng… Không phải ngươi đã nói chết ở Huyễn Thần Giới cũng không vấn đề gì sao?
Hổ Liệt liếc nhìn Sở Mặc:
- Ai bảo ngươi là giết ở Huyễn Thần Giới?
Mí mắt Sở Mặc giật giật vài cái, sau đó mới cười khổ nói:
- Nói vậy thì, nếu ở đây mà đắc tội với người khác, rất có thể về đến bên ngoài cũng sẽ bị đuổi giết?
- Chuyện như vậy cũng không hiếm đâu.
Hổ Liệt nói một cách nghiêm túc.
- Được rồi, ta đã hiểu!
Sở Mặc gật gật đầu, sau đó vận dụng sức mạnh tinh thần, ngẫm nghĩ một chút, trên mặt nở nụ cười, một cái tên hiện ra trên bảng tin —— “Thanh Thiên Như Mặc”.
- Ừ, thế còn được, ít nhất người khác sẽ không thể thông qua cáitên này để đoán ra được tên thật của ngươi rồi, tuy rằng vẫn gợi chút liên tưởng.
Hổ Liệt lẩm bẩm một câu, sau đó nói với Sở Mặc:
- Vốn ta không nên xem tên của ngươi, nhưng nếu đã thấy mất rồi, vậy ta cũng sẽ nói tên của ta cho ngươi biết.
- Hổ Liệt huynh không cần phải như vậy đâu.
Sở Mặc cười khổ, trải qua sự tiếp xúc trong nhiều ngày nay, Sở Mặc đã thật sự coi Hổ Liệt như một người bạn bè, một người anh trai.
Thực lực của Hổ Liệt đến cùng mạnh như thế nào, Sở Mặc không biết, nhưng thông qua cuộc chiến giữa y và Thanh Phong lúc trước, cùngcuộc trò chuyện khi ấy, có thể cảm giác được y tuyệt đối không hề kém cỏi chút nào!
- Cám ơn lời chúc của Hổ Liệt huynh… Việc gia nhập hổ tộc, ta vẫn còn muốn suy nghĩ thêm.
Sở Mặc nhìn Hổ Liệt với vẻ mặt thành khẩn rồi nói:
- Ta nợ rất nhiều ân tình của Hổ Liệt huynh, nhưng dẫu sao… đâycũng không phải là việc nhỏ, mong Hổ Liệt huynh có thể thông cảm.
Hổ Liệt cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn, nếu Sở Mặc đồng ý ngay mà không hề do dự, y mới cảm thấy kinh ngạc. Lập tức gật gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, thời gian còn nhiều mà, đi, hiện giờ ta mang ngươi ra ngoài mở mang tầm mắt một chút, cũng để cho người trong Huyễn Thần thành biết rằng ngươi là người được ta che chở!
Tâm tư của Hổ Liệt, Sở Mặc ít nhiều có thể hiểu được đôi chút, y là thật lòng giúp đỡ chính mình. Nhưng đồng thời muốn cho những kẻ khác cũng có ý đồ với mình thấy, bản thân là bạn bè của thiếu chủ hổtộc, khiến những người đó dừng ngay mọi ý niệm trong đầu lại… cũng là sự thật.
Nhưng đối với tâm tư này của Hổ Liệt, thì Sở Mặc không thấy phản cảm.
Ở một nơi như thế này, nếu chỉ có mình hắn lẻ loi, chỉ sợ không làm nên trò trống gì được.
Đi trên đường của Huyễn Thần thành, Hổ Liệt lần lượt giới thiệu cho Sở Mặc:
- Đây là một thanh lâu… đừng nhìn ta với ánh mắt kỳ quái đó,không phải tất cả những kẻ có huyết mạch hùng mạnh đều giỏi về chiến đấu, các nàng cũng cần có tài nguyên để tu luyện, làm việc này là dễ dàng nhất…
- Nơi này là một tĩnh thất dùng để tu luyện, tu luyện ở đây sẽ có tốc độ nhanh vô cùng, tuy nhiên cũng phải trả giá rất cao, cá nhân ta thấy, hơi mất nhiều hơn được…
- Đây là sòng bạc…
- Đây là phòng đấu giá…- Nơi này là Túy Tiên Lâu, là quán rượu lớn nhất của Huyễn Thần thành, năm tầng bên dưới đều là hàng ăn, bên trên thì đều là nhà trọ, nghe nói đã kinh doanh được mấy vạn năm rồi… hình như chủ quán là nhân tộc…
Hổ Liệt rất có sức kiên nhẫn giới thiệu cho Sở Mặc nghe hết thảy, khi nói đến quán rượu này, trong mắt Hổ Liệt toát ra vài phần hâm mộ, nói:
- Nếu quán rượu của hổ tộc ta mà đạt đến quy mô này thôi thì ta cũng đã thỏa mãn lắm rồi!