Thí Thiên Đao
Chương 466 : Khí phách và vận mệnh
Ngày đăng: 04:27 19/04/20
Phùng Xuân lúc này không còn nghiêm nghị như lúc đối mặt vớichưởng quầy và mấy tên tiểu nhị, cũng không ung dung tự tại như lúc nãy nói chuyện với Sở Mặc, cả người y đều nghiêm lại tới mức kỳ lạ.
Nhưng không khí trong căn phòng không căng thẳng, vì Phùng Xuân đã dồn hết Tinh lực tập trung vào viên đan dược trong lòng bàn tay.
- Đây như là phương pháp của Thần Y vậy, cho dù là lúc Đan Thần Đế Chủ còn sống cũng không luyện ra được loại đan dược chất lượng này!
Phùng Xuân lẩm bẩm, sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt giống như hai mũi kiếm chợt hướng về phía Sở Mặc:
- Cho dù là Luyện Đan Sư cấp Đại Tông Sư cũng không thể luyệnra loại đan dược chất lượng này, dược tính được bảo tồn trong viên đan dược này vô cùng hoàn hảo, một tí chút cũng không bị tản mác ra bên ngoài Thật không thể nào! Trên người ngươi có thần khí sao?
Câu cuối cùng cũng là câu hỏi, nhưng lại giống như một chiếc Hồng Chung Đại Lữ bỗng chốc nổ tung trong tiềm thức Sở Mặc.
Sở Mặc suýt gật đầu thừa nhận theo bản năng rồi.
Tuy nhiên ngay khi giọng nói của Phùng Xuân cất lên, thời điểm mà tiềm thức của Sở Mặc như bùng phát, lồng ngực hắn cũng hòa làm một với Thương Khung Thần Giám trong cơ thể, bỗng chốc phát ra một luồng sát khí.
Một luồng sát khí mỏng manh, nhỏ bé hơn trăm ngàn lần một sợi tóc xuất hiện trong tiềm thức Nhưng nháy mắt đã bị giọng nói của Phùng Xuân làm cho tan nát.
Giống như một trận chiến vô hình.Tuy nhiên Sở Mặc có thể cảm nhận một cách rõ rệt, từ trái tim cho đến cổ họng, đôi mắt Tiếp đó, cả tiềm thức của Sở Mặc liền trở về trạng thái minh mẫn.
- Thần khí gì chứ?
Sở Mặc tỏ vẻ ngỡ ngàng nhìn Phùng Xuân Đế Chủ.
Sắc mặt Phùng Xuân Đế Chủ không rõ cảm xúc, đôi mắt trong nhưng lạnh nhìn Sở Mặc, hai con ngươi như giải ngân hà đang chuyển động, do dự một hồi, khẽ mỉm cười, nói:
- Không có gì, ta chỉ tùy tiện nói vậy.
- Thần khí là bảo vật lợi hại nhất của Thiên Giới sao?
- Tiểu tử, trở về hỏi người luyện chế đan dược này, nếu có đủ nguyên liệu, hắn có thể luyện ra Thiên Nguyên đan không?
- Đương nhiên không thành vấn đề!
Sở Mặc gật đầu nói:
- Chỉ cần có đủ nguyên liệu, đừng nói là Thiên Nguyên đan, cho dù là đan dược khác của Thiên Giới đều có thể luyện được.
Lúc này Sở Mặc đã không nhắc đến sư phụ hắn nữa.
Phùng Xuân thầm nghĩ: “Quả nhiên là vậy, sư phụ gì chứ, loại Luyện Đan Sư như Thần Y ấy sao lại có loại đệ tử không có học vấn này? Đây rõ ràng là người mà đối phương bịa đặt ra, chuyên để làm mấy việc giao dịch.”
Nói cách khác, chính chủ vốn không muốn lộ diện.Cũng phải, Đại Sư cấp bậc như thế sao lại dễ dàng tiếp xúc với bên ngoài chứ?
- Điều ta nói là đan dược chất lượng Hoàn Mỹ, hơn nữa là chất lượng Hoàn Mỹ giống như đan dược mà ngươi mang tới!
Phùng Xuân thản nhiên trả lời, vừa quan sát phản ứng của Sở Mặc.
Sở Mặc ngạc nhiên liếc mắt nhìn Phùng Xuân:
- Lẽ nào chất lượng Hoàn Mỹ còn có loại thứ 2 sao?
Trong lời nói có chút xem thường, dường như đang chế giễu Phùng Xuân không hiểu biết.
- Ha ha ha
Đường đường là một Đế Chủ có thể làm chủ cả một vùng đất rộng lớn trên Thiên Giới, lúc này trên mặt y chợt lộ vẻ ngại ngùng, nhưng sâu thẳm trong đáy mắt lại đầy vẻ đắc ý.