Thí Thiên Đao
Chương 468 : Ngươi có phải kẻ ngốc không? (2)
Ngày đăng: 04:27 19/04/20
Sở Mặc ngồi trên ghế, bình tâm trở lại, hắn chợt nghĩ lại chuyện ngày hôm đó.
Ngày mà hắn “chết“.
Sở Mặc khi ấy quả thực đã nhụt chí nản lòng, hắn chủ động xôngvào mũi kiếm của Kỳ Tiêu Vũ chính là muốn chấm dứt triệt để cuộc hành trình của hắn ở Huyễn Thần Giới.
Chàng thiếu niên đầy nhiệt huyết, mặc dù thông minh hơn người nhưng khi đối diện với cảm xúc tuyệt vọng, vẫn không biết xử lý thế nào, vẫn bị kích động, hắn không muốn làm khó người thương của mình.
Cho nên, dù là tiềm thức có bị trọng thương hắn cũng không nề hà gì.
Tình cảm là thứ không dùng lý lẽ để giảng, dù có là Đại Lão Đế Chủ gặp phải việc này, cũng không chắc đã phản ứng nhanh hơn Sở mặc.Tuy nhiên việc khiến Sở Mặc bất ngờ lại là hắn không những không rời khỏi Huyễn Thần Giới, ngược lại còn gặp lại Giới Linh - người trong truyền thuyết của Huyễn Thần Giới.
Đến lúc đó, Sở Mặc cuối cùng cũng nhận ra bản thân với Giới Linh ắt phải có một mối quan hệ nào đó.
Nếu không thì tại sao người đó không ngừng mở cửa sau cho hắn?
- Ngươi muốn chết sao?
Giới Linh vừa mở miệng đã hỏi một câu như vậy, khiến Sở Mặc phải nghiến răng nhếch mép.
- Ngươi mới muốn chết đó.
Sở Mặc trừng mắt.
- Không muốn chết vậy sao ngươi còn tự xông vào mũi kiếm ấy? Đồ ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi có biết nếu ngươi xông thẳng lên ôm lấy nàng ta, sự việc sẽ xảy ra theo hướng khác?
Giới Linh thần bí thoáng đưa mắt nhìn Sở Mặc, cười nhạt nói.
- Sao có thể Nàng ấy đã hoàn toàn không nhớ gì về ta.
Sở Mặc thất vọng nói:
Hắn chỉ là một gã thiếu niên chưa đủ 15 tuổi mà thôi.
- Tự trục xuất chính là từ bỏ tất cả bao gồm cả tín ngưỡng của nàng ta!Giới Linh vừa nói vừa thở dài:
- Từ bỏ quyền thừa kế Tinh Linh Tộc vốn cũng chả là gì, Tinh Linh Tộc ngày nay sớm đã suy tàn, nhưng lựa chọn của nàng ấy có nghĩa là sẽ từ bỏ tất cả sự đấu tranh, chấp nhận số phận!
- Rốt cuộc việc đó là thế nào? Có thể nói rõ cho ta được không?
Môi và cổ họng của Sở Mặc khô khốc, hắn dường như ý thức được tự mình đã làm một việc ngu xuẩn.
- Hài
Giới Linh thở dài, kéo Sở Mặc ngồi xuống, sau đó nhìn Sở Mặc nói:
- Nàng ấy là tinh linh thể vạn cổ vô song, thất khiếu tâm duy nhấttrong trời đất nha đầu đó có tư chất thiên bẩm tuyệt vời mà người thường không cách nào tưởng tượng được.
- Ta nghĩ cũng bởi vì điều này mà đem tới tai họa cho nàng ấy và chủng tộc của nàng.
Giới Linh nhíu mày, thoáng lộ vẻ phẫn nộ:
- Trên đời này luôn có những loại người không biết xấu hổ, luôn ham thích những việc ngồi mát ăn bát vàng.
Sở Mặc hoàn toàn nghe không hiểu những lời Giới Linh nói, cái gì mà tinh linh thể vạn cổ vô song, cái gì mà thất khiếu tâm duy nhất trong trời đất Hắn đều không hiểu, chỉ cảm thấy có vẻ rất lợi hại.Hơn nữa, ít nhiều cũng hiểu được ý của Giới Linh, có lẽ vì Kỳ Tiêu Vũ không giống với người thường nên có người để mắt tới nàng.
Sau đó mới có lời tiên đoán của Tinh Linh Tộc, rồi mới có phần phân thân của Kỳ Tiêu Vũ là thiếu nữ váy xanh xinh đẹp tuyệt trần kia.
Đôi mắt Sở Mặt thấp thoáng vẻ xa xăm buồn man mác, hắn nhìn Giới Linh:
- Có thể kể lại chi tiết cho ta được không?