Thí Thiên Đao
Chương 492 : Tức hộc máu
Ngày đăng: 04:28 19/04/20
Nhưng lại nói, điều này còn phải phụ thuộc vào mức độ trúng độc, nếu không, có khi tự sát ở Huyễn Thần Giới xong, khi tỉnh lại sẽ bị mất đi ký ức và khả năng kiểm soát.Hoặc là không biết sẽ lợi cho ai, hoặc là bởi hiệu lực của thuốc không ngừng gia tăng mà hoàn toàn mất đi lý trí, trở thành một kẻ ai cũng có thể nhận làm chồng…
Vốn Lưu Vân cũng đã hạ quyết tâm và có đầy đủ tự tin, cho dù tỉnh lại ở thế giới thực thì nàng vẫn có thể tự sát thêm lần nữa!
Hai chữ trong sạch quả thực là quá mức quan trọng đối với cuộc đời của một cô gái, còn quan trọng hơn cả tính mạng!
Nhưng giờ lại cứ liên lụy tới cả Sở Mặc!Nếu Sở Mặc mà chết ở đây, thì quả thực là chết hẳn rồi.
Tuy rằng Lưu Vân cũng không nhắc tới, nhưng trong lòng nàng cũng biết rõ ràng, chuyện ngày hôm nay không phải là “Lâm Bạch” làm cho nàng bị liên lụy, mà chính là bởi vì nàng mới khiến “Lâm Bạch” bị dính líu vào!
Nếu cứ mặc kệ để Sở Mặc phải bỏ mạng, cho dù nàng tự sát rồi… thì vẫn sẽ cảm thấy vô cùng ăn năn cắn rứt.
Huống chi, con đường vừa mới tìm được ánh rạng đông kia của Linh Đan Đường cũng sẽ bị cắt đứt theo!Rốt cuộc nên làm gì, sau khi nhanh chóng mang Sở Mặc rời khỏi Huyễn Thần thành, Lưu Vân vẫn chưa biết phải giải quyết ra sao.
Những kẻ đang theo dõi chằm chằm vào quán rượu này chỉ kịp thấy Lưu Vân mang theo một người con trai trẻ tuổi tuấn tú, bay vọt ra khỏi Huyễn Thần thành.
Tất cả đều giật mình ngây ngẩn!
- Chẳng nhẽ còn bay được trong Huyễn Thần thành sao?
- Lại sửa quy tắc rồi à?
Những người này ngơ ngác nhìn nhau, sau đó có hai kẻ vì muốn tranh công với Gia Cát Xương Bình, mà cũng học theo bay vọt lên, định đuổi theo Lưu Vân.
Nhưng thân thể họ mới bay lên được đến nửa đường thì liền bị hai tia sét đánh cho nát bấy!
Còn về Sở Mặc, chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng để mắt tới mà thôi, về sau tìm cơ hội khác giết hắn là được rồi!
Đến lúc đó, danh tiếng của Linh Đan Đường sẽ xuống dốc không phanh!
Rồi khi ấy, nhà Gia Cát sẽ có thể dùng tư thế của người chiến thắng mà nuốt trọn tài sản của Linh Đan Đường một cách đầy vẻ vang.Cho dù không thể nuốt hết, nhưng cũng không ai dám cản bọn y… cắn được một miếng to.
Gia Cát Xương Bình vốn đã không phải là một kẻ ăn chơi trác táng chỉ biết tranh giành tình nhân, ngược lại, tính cách của y u ám lạnh lùng, thủ đoạn tàn bạo, bản chất là một kẻ tràn ngập dã tâm, dám nghĩ dám làm.
Còn về thiện ác đúng sai… thứ đó cũng đâu mang ra để ăn được, Gia Cát Xương Bình vốn dĩ không thèm để tâm!
Nếu y có thể khiến chuyện này thành công tốt đẹp, như vậy địa vịtrong nhà Gia Cát của y sẽ không đơn giản chỉ là… một đứa con trai dòng chính nữa!
Có thể còn có thể nhảy vọt lên vị trí của người thừa kế gia tộc!
Hết thảy… đều được sắp xếp đâu vào đấy vô cùng hoàn hảo, trong mắt họ, dù Lưu Vân có đưa ra lựa chọn thế nào đi chăng nữa thì quãng đời còn lại của nàng cũng xem như xong rồi!
Vừa qua hôm nay, vụ bê bối của Lưu Vân sẽ bị truyền bá rộng rãi ra khắp Huyễn Thần Giới, dưới gầm trời này sẽ không còn đất cho nàng dung thân.Nhưng ngàn tính vạn tính, bọn họ lại không liệu tới, Lưu Vân có thể nghênh ngang mang theo người con trai kia bay ra khỏi Huyễn Thần thành mà không thèm đếm xỉa tới quy tắc trong Huyễn Thần thành, thậm chí còn… không bị xử lý theo lẽ thường!
Nếu như nói quy tắc của Huyễn Thần thành chỉ để đấy làm trang trí mà thôi, thì việc hai thuộc hạ bị sét đánh chết của bọn họ… lại là tình huống gì kia chứ?
- Mẹ nó… quy tắc của Huyễn Thần Giới biến thành như vậy từ khi nào vậy?
- Bảo vệ lũ rác rưởi còn chưa Trúc Cơ… Ừ, ta nhịn… nhưng giờ lại đi bảo vệ cả tu sĩ kỳ Phi Thăng rồi hả?