Thí Thiên Đao

Chương 496 : Nàng điên rồi sao?

Ngày đăng: 04:28 19/04/20


Khu vực này trở thành cấm địa trong Huyễn Thần hồ.



Trở nên an tĩnh và tường hòa.



Cũng không biết qua bao lâu. Có lẽ là một canh giờ... Có lẽ là rất nhiều ngày.



Tình lại trước là Lưu Vân, nàng phát hiện mình không còn một sợi vải... Như một đứa bé co tròn trong lồng ngực đầy hơi thở cương dương của nam tử.



- YAA.A.A..



Lưu Vân phát ra tiếng kinh hô, sau đó rặng mây đỏ từ trên mắt tràn khắp toàn thân.Lưu Vân theo bản năng ngồi xuống, nháy mắt lấy trong không gian trữ vật ra một kiện xiêm y khoác lên người, sau đó vẻ mặt phức tạp nhìn nam tử vẫn đang ngủ say.



- Dáng vẻ của hắn... Hình như đã xảy ra biến hóa không nhỏ.



Lưu Vân trong nháy mắt phát hiện dị thương của Sở Mặc.



Vốn chỉ là một thiếu niên tuấn tú, nhưng giờ phút này, dáng vẻ của thiếu niên như biến thành một người khác, anh tuấn đến làm cho nàng có chút đỏ mặt.



- Hay là trước đó hắn dịch dung hay sao?



- Tiểu quỷ đáng chết.Lưu Vân nâng bàn tay ngọc, muốn vỗ xuống một chưởng.



Tuy nhiên đây chỉ là động tác bản năng, bàn tay đang muốn vỗ xuống cuối cùng lại nhẹ nhàng chạm vào mặt Sở Mặc, nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, lại như đang làm gì trái lương tâm mà vội vàng thu hồi lại.



Lưu Vân không kìm nổi thở dài, lẩm bẩm nói:



- Thật sự là oan nghiệt...



Nàng đường đường là công chúa của Linh Đan Đường, vậy mà u mê với một thiếu niên không rõ lai lịch, còn mới gặp một lần.



Đừng nói yêu... ngay cả thích cũng chưa có.Đây quả thực là hỗn loạn.



Nàng từng ảo tưởng tới tình yêu hoàn mỹ, nhưng chưa kịp nở hoa đã điêu linh.



Lưu Vân có chút chua xót.



Nhưng dù nàng nghĩ như thế nào, nàng đã là nữ nhân của nam tử đang say ngủ trước mắt.




- Thù này không báo, thề không làm người.



Gương mặt Lưu Vân lộ ra vẻ căm hận.



Lúc này nàng trượt ngã quá đau, đau tới không thể thừa nhận.



- Lâm Bạch, ta biết giữa chúng ta ít có khả năng...



- Chưa nói thân phận địa vị, ta kỳ thật không để ý những điều đó, mà là giữa chúng ta không có cơ sở.



- Ngươi... Cũng không thích ta



Lưu Vân lộ vẻ thản nhiên mà ngay cả nàng cũng không phát hiện:



- Tuy rằng ta tin vào dung mạo và tài hoa của mình. Nhưng ta cảm giác ngươi đã có người trong lòng, hơn nữa còn là rất thích.



- Mà ta còn chưa kịp thích ngươi thì chuyện đã biến thành như vậy.



Lưu Vân nói với giọng sầu não và phức tạp. Bất kể thích hay không thích, cây cũng đã biến thành thuyền.



Ngắm nhìn Sở Mặc, dù khí tức nguy hiểm vẫn đang tập trung vào nàng, nhưnghoàn toàn không có ý gì giáng lâm.



Lưu Vân nghi hoặc khó hiểu:



- Sao Thiên kiếp vẫn chưa có phản ứng?



Theo những gì ta biết về Thiên kiếp thì hình như không giống.



Nói xong, nàng nhìn Sở Mặc, hạ giọng nói:



- Ta đã thành nữ nhân của ngươi, dù có muôn vàn khổ sở hay không muốn. Nhưng đây đã là sự thật không thể thay đổi. Như vậy dù sau này chúng ta có kết quả hay không. Ta cũng không cùng nam nhân nào khác nói chuyện yêu đương.



- Đó là lời ta hứa với ngươi.



Cuối cùng nhìn thoáng qua Sở Mặc, mắt Lưu Vân đỏ lên, rồi lập tức ngẩng cao đầu.