Thí Thiên Đao
Chương 506 : Thế giới của ta
Ngày đăng: 04:28 19/04/20
Sở Mặc có thể cảm giác được Tiểu Sài Khuyển đang nằm sấp gần chỗ hắn. Nguyên thú cấp chín tự phong ấn này khá thân thuộc với hắn.
Sau khi đã thử hết cách này đến cách khác, Sở Mặc đành bỏ cuộc. Dù hắn dùng biện pháp gì cũng không cách nào khiến thân thể có thể tỉnh lại. Giờ thân thể như trở thành nhà giam, khóa chặt linh hồn của hắn ở bên trong.
Sở Mặc bất đắc dĩ quay trở lại Huyễn Thần giới, đi đến Huyễn Thần điện. Hắn có việc phải hỏi Giới Linh
- Chuyện gì thế?
Thân thể ở Nhân giới của ngươi không thể tỉnh lại?
Giới Linh nghe xong kinh ngạc.
Biểu tình của Giới Linh khiến lòng Sở Mặc trầm xuống. Giới Linh tuy thần bí nhưng là người mạnh nhất Sở Mặc từng biết. Nếu ngay cả Giới Linh cũng không giải thích được chuyện này thì Sở Mặc không biết nên làm gì nữa.
Đúng lúc này, Giới Linh đột nhiên nói:
- Phải trách ta…quên không nói hết cho ngươi
- Chuyện này là thế nào ạ?
Ánh mắt Sở Mặc lộ vẻ kỳ vọng, nhìn Giới Linh.
- Sở dĩ ngươi có thể tiến vào Huyễn Thần giới sớm như vậy vì huyết mạch của ngươi được thức tỉnh.
Giới Linh nhìn Sở Mặc, khi nói đến hai chữ huyết mạch trong giọng nói hơi hơi có thêm vài phần tình cảm.
Nhưng lúc này Sở Mặc cũng không để ý đến đó, hắn dắm khẳng định giữa Giới Linh và phụ mẫu của hắn có mối quan hệ đặc biệt nào đó. Nếu không, Giới Linh không thể đối với hắn tốt như vậy. Ngoại trừ nguyên nhân ở huyết mạch, Sở Mặc hoàn toàn không nghĩ ra lý do nàokhác.
- Khi huyết mạch thức tỉnh, bản thân ngươi bị trọng thương có đúng không?
Giới Linh hỏi Sở Mặc.
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đúng vậy, ta bị trọng thương suýt chết, toàn bộ lục phủ ngũ tạng gần như vỡ nát.
- Thế thì đúng rồi. Chỉ trong hoàn cảnh như thế huyết mạch của ngươi mới được khai thông, nếu không phải sau khi ngươi đạt đến TrúcCơ mới có chuyện huyết mạch thức tỉnh. Lúc ấy chắc chắn thương thế của ngươi đặc biệt nghiêm trọng. Huyết mạch này có sức mạnh thần kỳ, bảo vệ tính mạng, chữa trị thân thể cho ngươi. Nhưng kiểu chữa trị này mới chỉ ở bên ngoài thôi…
Sở Mặc hỏi
- Đúng vậy.
- Được, vậy ta sẽ dùng hai năm này đề cao cảnh giới của mình.
Vẻ mờ mịt trong mắt Sở Mặc dần thối lui, thay vào đó là sự kiên nghị và nghiêm túc.
Giới Linh mỉm cười gật đầu:
- Tốt lắm, trở lại Huyễn Thần giới, ở nhân tầng cũng có nhiều địa phương đáng để khám phá. Ta cũng không muốn nói nhiều, chính ngươi tự mình lĩnh hội đi.
Sở Mặc gật đầu. Giới Linh nói tiếp:
- Mặt khác, cái cô nương có quan hệ với ngươi kia, nàng đang ở địa tầng, sống cũng khá đó.
- Người…lại dùng việc công làm việc riêng?
Sở Mặc hỏi.
Giới Linh thản nhiên nói:
- Ai bảo là làm việc riêng?
Huyễn Thần giới vì ngươi mà có nên sử dụng nó để làm việc liên quan có lợi cho ngươi thì không phải gọi là việc tư
- Ta biết rồi. Đây là thế giới của ta.
Sở Mặc khoanh tay, cười lớn nói.
Giới Linh cười khẽ, thân hình dần mờ nhạt, biến mất trong không khí. Sở Mặc hít sâu một hơi, lại thấy động lực tràn trề. Bất kể trong tương lai phải đối mặt với cái gì, thời khắc này hắn đã tìm được động lực đi tiếp cho riêng mình.
Những ngày tiếp theo Sở Mặc có rất nhiều trải nghiệm khác nhau.
Lúc ở Huyễn Thần thành, Sở Mặc lẳng lặng tu luyện, không ngừng nâng cao thực lực. Hắn cũng thường xuyên rời khỏi Huyễn Thần thành, đi thăm dò các điểm nguy hiểm. Lúc đầu còn dè dặt cẩn thận, sau càng ngày càng táo bạo hơn.