Thí Thiên Đao
Chương 52 : Khí huyết sát (1)
Ngày đăng: 04:22 19/04/20
- Kể cả trong những bộ tộc đã phản bội này, cũng khẳng định còn có những người không muốn làm chó săn cho Đại Tề!
- Nhưng tất cả những gì ta vừa nêu ra, trước mắt chỉ có công chúa ngươi, mới có thể làm được!
Na Y nhìn Sở Mặc:
- Nhưng còn Hạo Nguyệt trưởng lão…Sở Mặc nhìn Na Y, thản nhiên nói:
- Ngươi không cần lo lắng vấn đề Hạo Nguyệt trưởng lão có thể ủng hộ ngươi hay không… Đương nhiên hắn sẽ không làm như vậy.
- Đúng vậy!
Khuôn mặt dịu dàng của Na Y lộ ra một nụ cười khổ, cúi đầu nói:
- Cho dù phụ vương và mẫu hậu còn sống, nhưng trong tình hình như thế này, dượng… cũng sẽ không về phe chúng ta đâu.
Sở Mặc lúc này mỉm cười:
- Vậy thì đánh cho hắn ủng hộ mới thôi!Na Y ngẩn ra.
Bàng Trung Nguyên ở bên cạnh ánh mắt đột nhiên tỏa sáng, nhìn Sở Mặc:
- Chẳng lẽ Lâm công tử… chịu giúp bọn ta?
Na Y cũng kịp phản ứng lại, nhìn Sở Mặc với ánh mắt chờ mong.
Sở Mặc cười cười:
- Với người thông minh thì không cần nói lòng vòng quanh co, Bàng tiên sinh, đây chẳng phải kết quả mà ngài mong muốn sao?Trên mặt Bàng Trung Nguyên lộ ra vẻ lúng túng, nhưng nhanh chóng bị y gỡ xuống, tha thiết nhìn Sở Mặc nói:
- Lâm công tử, thực lực chỗ Hạo Nguyệt trưởng lão cũng không yếu, muốn khuất phục hắn bằng vũ lực cũng không đơn giản đâu!
Na Y thì nói:
- Bên cạnh dượng có hai người cảnh giới Nguyên Quan bảo vệ, lúc nào cũng như hình với bóng bên cạnh dượng.
Hai gã thị vệ lắc đầu từ chối.
Bàng Trung Nguyên cũng nói:
- Công chúa người đi nghỉ ngơi đi, ở đây không còn việc gì nữa, ngày mai chúng ta còn phải lên đường.
Na Y nhìn thoáng qua Sở Mặc, Sở Mặc nói:
- Không cần để ý tới ta, ta không mệt như các ngươi, thôi thì các ngươi đều đi nghỉ đi, ta canh gác thay cho!
- Sao có thể làm thế được.
Na Y lập tức từ chối, trong suy nghĩ của nàng, giờ thiếu niên này đã trở thành yếu tố quyết định sinh tử tồn vong của Vương Đình, sao có thể bạc đãi hắn được.Sở Mặc xua tay:
- Đấy là vì ta cũng muốn tu luyện.
- Ra là như vậy!
Na Y sau khi hiểu ra liền lập tức ra lệnh cho hai gã thị về đi nghỉ ngơi.
Trong mắt đám thị vệ này, Sở Mặc đã chẳng khác nào thần thánh, hơn nữa quả thực cũng mệt không chịu nổi nữa rồi, liền hướng Sở Mặc cúi đầu, đều tự trở về nghỉ ngơi.
Cuối cùng toàn bộ doanh trại chỉ còn mình Sở Mặc cùng với tênCách Nhĩ Trát đang bị trói gô vào cột, cúi đầu không nói chẳng rằng.
Những người vừa chết trận không phân biệt địch ta đều được thu xác về chuẩn bị mai táng, kể cả tên đặc sứ Đại Tề bị Sở Mặc một đao chém chết, đây cũng là quy tắc của nơi này, người chết là đã hết.
Trừ phi thù sâu oán nặng nếu không rất hiếm khi bắt kẻ thù phải phơi thây nơi đồng không mông quạnh.
Nhưng những người này đã mệt mỏi quá độ, hầu như không còn chút sức lực nào, liền chất đống đám thi thể ở đó chờ ngày mai chôn cất sau.Vô số xác chết, thoạt nhìn có chút đáng sợ.
Sở Mặc cũng không có thú vui ngắm thi thể, hắn chỉ nhớ rõ miếng ngọc nóng lên cho hắn tín hiệu khi gặp đám truy binh.
Nhưng sau đó vẫn chưa có cơ hội tìm kiếm, xem rốt cuộc là ngọc muốn tìm cái gì. Đăng bởi: longnhi