Thí Thiên Đao

Chương 587 : Mười phiến huyết nguyệt (2)

Ngày đăng: 04:29 19/04/20


Tuy nhiên. Giới Linh lại nói tiếp:



- Thương Khung Thần Giám tục truyền hình thành trong vũ trụ hỗn độn sơ khai, nhưng sinh ra cùng với nó còn có mười phiến huyết nguyệt.



Sở Mặc lập tức rung động nhìn Giới Linh.



- Như ý, Tị họa, Quang minh, Phổ chiếu, Phi thiên, Nhập địa, Giám thần, Trảm đạo, Hỗn độn, Quy nhất.



Giới Linh chậm rãi nói:



- Đây là tên mười phiến huyết nguyệ, mỗi tên đại biểu cho một năng lực. Sở dĩ cho tới nay, chuyện người khác không làm được, ngươi lại có thể dễ dàng thành công. Người khác xui xẻo, ngươi lại được lợi... Nguyên nhân lớn nhất cũng vì trênThương Khung Thần Giám của ngươi có khảm huyết nguyệt "Như ý"!



Sở Mặc rung động tới ngây người. Ngẫm lại không phải sao? Như ý, những năm gần đây dường như thật sự rất như ý. Tuy nhiên, nếu trên người mình có huyết nguyệt "Tị họa", có phải người nhà sẽ không gặp hoạ? Trong lòng Sở Mặc lại nghĩ tới một vấn đề khác.



- Đúng rồi. Vì sao ta tiến vào Huyễn Thần Giới, nhưng nhục thể không bị lưu lại bên ngoài?



Sở Mặc nhìn Giới Linh chăm chú hỏi. Lúc này hắn có thể tránh được một kiếp là vì chuyện này!



Nói cách khác, giờ này hắn đã sớm hồn phi phách tán. Giới Linh nhìn thoáng qua Sở Mặc, thản nhiên nói:



- Bởi vì Huyễn Thần Giới có quan hệ với ngươi, ta nói rồi, Huyễn Thần Giới tồn tại vì người. Cho nên, khoảnh khắc huyết mạch của ngươi để dấu ấn lại Huyễn Thần Giới, khi ngươi tiến vào Huyễn Thần Giới thì không chỉ có thần hồn mà có cả thân thể!



- Vậy, ta đã chết ở Huyễn Thần Giới nhiều lần như vậy...



Sở Mặc giật giật khóe môi, khó có thể lý giải.



- Đó là quy tắc của Huyễn Thần Giới.



Giới Linh cười cười, việc này ngươi không cần nghĩ nhiều. Nói xong, Giới Linh nhìn Sở Mặc:



- Ngươi còn trẻ, rất nhiều chuyện tới thời điểm nên biết thì tự nhiên sẽ biết




Giới Linh đột nhiên hét lớn một tiếng.



Sở Mặc khẽ run lên, trong giây lát tỉnh táo lại, giơ tay vuốt mồ hôi lạnh trên trán.



Trong nháy mắt đó, hắn suýt tẩu hỏa nhập ma, lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.



- Đứa bé ngốc!



Giới Linh thở dài một tiếng, nói:



- Muốn làm được hai chuyện này đích xác có ngàn vạn khó khăn, thậm chí có thể sẽ vạn kiếp bất phục, nhưng tóm lại là vẫn có hi vọng! Nếu ngươi thật sự cảm giácmình không có hi vọng, vậy hãy để bọn họ chết đi. Ít nhất bọn họ cũng sẽ được giải thoát.



- Phù!



Sở Mặc thở phào một cái, con ngươi từ mờ mịt trở nên kiên định, trầm giọng nói:



- Chỉ cần còn một tia hy vọng, ta sẽ không từ bỏ!



Giới Linh gật gật đầu, trực tiếp dùng Thiên Tinh Thạch Sở Mặc chồng chất trên mặt đất bày ra một tòa Dưỡng Hồn pháp trận.



Sau đó, thu thần hồn vào trong đó, ngưng kết thành một hạt châu, đưa cho Sở Mặc:



- Ngươi nhận lấy, cách mỗi năm vận hành một lần Dưỡng Hồn pháp trận, nếu cóngày ngươi tiến vào Tiên giới, có thể đưa bọn họ vào Phật môn thính kinh, như vậy không cần Dưỡng Hồn pháp trận nữa.



Sở Mặc nhìn bóng dáng thân nhân lần cuối, khắc sâu họ trong nội tâm mình rồi thu lại hạt châu kia.



Cuối cùng, tất cả Thiên Tinh Thạch cũng bị hút vào hạt châu kia.



- Nhớ kỹ. Cách năm năm đều cần nhiều cực phẩm Thiên Tinh Thạch như vậy bỏ vào hạt châu này.