Thí Thiên Đao

Chương 595 : Trung Tâm Hải

Ngày đăng: 04:29 19/04/20


Cho nên, Sở Mặc tính toán sau khi đám Diệu Nhất Nương tiến vào Linh giới sẽ tách ra. Ít nhất, ngoài mặt phải không có quan hệ gì.



Sở Mặc không muốn trải qua chuyện như ở Sở quốc vương thành nữa.



- Vậy ngươi định làm thế nào?



Diệu Nhất Nương hỏi.



- Lấy Huyễn Thần Giới làm trung chuyển, ta sẽ tận khả năng cho các đệ tử Phiêu Diêu Cung cơ hội tu luyện, chỉ cần hắn có thiên phú, như vậy ta có thể cho hắn phithăng Linh giới, phi thăng Tiên giới thậm chí... Phi thăng Thiên giới!



Sở Mặc thản nhiên nói:



- Nhân Giới không phải không có thiên tài thiên phú trác tuyệt mà là vì hoàn cảnh tu luyện có vấn đề, mới đưa đến rất nhiều thiên tài không có cơ hội lên cao. Mà đó lại là ưu thế của chúng ta!



Đột nhiên, Diệu Nhất Nương và đám Thẩm Tinh Tuyết có phần hiểu ra ý của Sở Mặc!



Đại Công Kê nhìn Sở Mặc:



- Ý của ngươi là... toàn bộ Nhân Giới trở thành kho dự trữ nhân tài của ngươi?



Sở Mặc cười cười, nhe răng với Đại Công Kê:



- Ngươi có biết không, một con gà quá thông minh sẽ khiến người ta muốn bỏ nóvào nồi hầm.



Hoàng Họa mài đao:



- Ta đã chuẩn bị xong nấm.



- Nha đầu, ngươi thật không có lương tâm!



Đại Công Kê đảo tròng mắt, vẻ mặt thương tâm.



Tuy nhiên đề nghị của Sở Mặc cũng khiến mọi người vô cùng hưng phấn, Sở Mặc nói không sai, trong nhân giới không phải là không có thiên tài, không phải là không có thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm. Nhưng bởi vì không có cơ hội lấy được tài nguyên tu luyện, rất nhiều thiên tài chết non giữa đường, thậm chí rất nhiều người thiên phú trác tuyệt còn không có cả cơ hội luyện võ! Sở Mặc không muốn để tình huống này tiếp tục xảy ra, hắn muốn để Phiêu Diêu Cung thành môn phái lớn nhất Nhân Giới!



Hắn muốn cho mọi kẻ thiên phú trác tuyệt trong thiên hạ này thành đệ tử của Phiêu Diêu Cung!



Không chỉ là Sở Cung, mà là cả Huyễn Thần Giới!




Hôm nay, ông ta lại xuất hiện. Rất biết nhiều người biết thân phận ông ta đều tò mò không biết người của đại phái nào tới. Nhưng những người này sẽ lập tức được biết, một con thuyền gỗ lớn tựa vào bến tàu, tiếp theo có cờ xí giương lên, hai chữ phong cách cổ xưa thanh tú trên cờ đón gió phấp phới.



Chỉ hai chữ này khiến mọi người rung động không nói ra lời.



- Cô Thành!



Người Cô Thành gần như không xuất thế đã tới!



Người vào bến tàu nghênh đón không chỉ có Tây Hải phái, cả Đại Hoang phái và Thanh Sơn Môn cũng tới.



Mấy môn phái lớn đã tới Trung Thần Đảo cũng bị kinh động ra nghênh đónngười của Cô Thành.



Lúc hai chân Tần Hiểu bước lên đại địa, trong lòng tràn đầy hào hùng.



Cảnh giới của hắn, qua mấy năm bế quan tu luyện đã tiến vào Tiên Thiên trung kỳ.



Ở tuổi này của hắn đã là thành tựu xuất sắc.



Rất nhiều người có tuổi trong Cô Thành đều cho rằng Tần Hiểu có cơ hội bước tới bước cuối cùng kia!



Đột phá Tiên Thiên, phi thăng thượng giới! Tần Hiểu cũng tự cho là như thế.



- Một ngày nào đó, Tần Hiểu ta sẽ tự tay báo thù, rửa mối sỉ nhục ngươi gây cho ta năm đó. Ta nhất định sẽ phụng trả gấp đôi!



Tần Hiểu nhìn đám đông nghênh đón ngoài kia, trong lòng thầm nghĩ.



- Tại hạ Tây Hải phái chưởng môn cùng các trưởng lão hoan nghênh nhóm đạo hữu Cô Thành!



Tây Hải phái chưởng môn nhân Triệu Khánh nở nụ cười hướng đám Tần Hiểu thi lễ.



Vài đệ tử Tây Hải phái đứng phía xa xem náo nhiệt, bọn họ chưa từng thấy chưởng môn tươi cười sáng lạn như vậy



- Đại Hoang phái chưởng môn Lưu Toàn cung nghênh các đạo hữu Cô Thành!



Một trung niên gầy gò đi tới, cũng nở nụ cười.