Thí Thiên Đao
Chương 612 : Tình ma
Ngày đăng: 04:29 19/04/20
Có thể rất nhiều người cho là ông già này chỉ đang khoác lác mà thôi. Nhưng Sở Mặc lại biết rằng không phải như vậy.
Tư liệu mà Thương Khung Thần Giám đưa ra, vô cùng rõ ràng.
- Đỉnh cao Tiên Thiên, tố chất cơ thể cấp bảy, không bệnh, lúc nào cũng có khả năng độ kiếp hỉ bằng mấy từ “lúc nào cũng có khả năng độ kiếp” cuối cùng, cũng đủ nói lên sự hùng mạnh của ông già này, hơn nữa y còn dám ngang nhiên tỏ vẻ không coi Phi Tiên ra gì, chứng tỏ Phi Tiên cũng biết rõ sự tồn tại của ông ta.
Đã gần nửa ngày trời trôi qua, ngay cả bản thân mình cũng đã nhận được tin tức, phía bên Phi Tiên... không có cớ gì mà đến giờ còn chưa biết.
Nhưng mấy trưởng lão dẫn đội của Phi Tiên, không ngờ vẫn chưa thấy tăm hơi. Trong lòng Sở Mặc hơi chùng xuống, tự nhủ thầm, xem ra ông già này cũng có chút lai lịch hiển hách đây.
- Ta tin.
Sở Mặc gật gật đầu:
- Thực lực của tiền bối cao như vậy, mấy người đó của Phi Tiên không dám hé răng cũng là hợp tình hợp lý.
Ầm!
Câu nói này của Sở Mặc vừa thốt ra khỏi miệng, một đống người vây xem xung quanh liền nổ ra một trận xôn xao. Ông già này dám không biết sống chết là gì mà nói ra những lời này, cũng khiến người khác khó tin rồi. Nhưng không ngờ rằng ngay đến Sở Mặc, vị cung chủ trẻ tuổi tài năng này của Phiêu Miểu Cung, cũng dám không coi Phi Tiên ra gì.
Ông già đối diện cũng là giật mình hoảng sợ, nhìn Sở Mặc:
- Nhóc con, hình như ngươi hơi mạnh miệng rồi!
Thẩm Tinh Tuyết thì lại hơi lo lắng mà nhìn Sở Mặc, nàng cảm thấy hình như Sở Mặc đúng là ở vào thế yếu hơn ông già này... Nói như vậy, chẳng phải Sở Mặc cũng không bảo vệ nổi nàng hay sao? Nàng cũng không muốn đi theo ông già này học luyện đan gì đó. Cuộc sống của nàng ở Phiêu Miểu Cung rất tốt, cực kỳ vui vẻ, cho tới giờ chưa từng muốn rời đi.
Lúc này, Diệu Nhất Nương và Hoàng Họa cũng đã tới nơi, Diệu Nhất Nương ghé vào bên tai Thẩm Tinh Tuyết nói thầm gì đó, Thẩm Tinh Tuyết hình như có chút bất ngờ, đôi mắt sáng như sao chớp chớp, vẻ mặt liền trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
- Nhưng mà, nếu ngươi đã biết ta có thực lực cao siêu, vậy thì nhất định ngươi cũng không dám chống đối ta đúng chứ?
Mà cô thiếu nữ này, chỉ một câu đã nói toạc ra thân phận đó của y rồi.
Hoàng Họa hừ lạnh một tiếng, cũng không trả lời y, mà lạnh lùngnói:
- Hóa ra ngươi là lão bất tử kia. ——
Sở Mặc nhìn thoáng qua Hoàng Họa:
- Ngươi có cừu oán với hắn sao?
Hoàng Họa gật gật đầu, lại không nói thêm gì.
Sở Mặc lại hỏi:
- Rất nặng sao?
Hoàng Họa lại gật đầu.
- Muốn giết để thống khoái?
Sở Mặc hỏi lại.
Hoàng Họa gật đầu lần thứ ba.
- Được, vậy giết hắn.
Sở Mặc chắc chắn nói.