Thí Thiên Đao

Chương 677 : Quyết định của Cô Thành (2)

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Lẽ nào thật sự là do bọn họ ở trong Quy Khư hơn một năm?



Nhưng cho dù là vì lý do gì, đám lão tổ Cô Thành đều tự thừa nhận trong lòng rằng việc Tần Hiểu ngăn cản bọn họ quả là đúng đắn! Cho nên mỗi người bọn họ đều đỏ mặt tía tai, không biết nói gì! Tần Hiểu nhìn những người này, lạnh lùng nói:



- Thiên Ngoại đã không còn là Thiên Ngoại thật sự nữa rồi. Lý Trúc đã bị Ma tộc Đoạt Xá rồi. Hắn hiện giờ đã là một Ma tộc thực sự, hắn dùng cách của Ma tộc tạo ra một lượng lớn cao thủ Tiên Thiên. Mục đích của hắn là thống trị cả thế giới!



Đám lão tổ Cô Thành đều không nhịn được hít một hơi dài, cảm thấy có chút sợ hãi.



Không ngờ việc này lại đáng sợ tới vậy, trước kia nào ai dám nghĩ tới



- Vậy... Vậy bọn ta phải làm sao? Cứ ở đây đứng nhìn sao?



Một lão tổ Cô Thành nhíu mày nhìn Tần Hiểu.



Tần Hiểu trả lời:



- Con ngăn các người lại là vì không muốn mấy vị lão tổ tông làm việc khờ dại, đi giúp đám kẻ địch Thiên Ngoại.



- Nhưng chúng ta với Phi Thiên và Nhất Kiếm... cũng là kẻ địch mà! Một lão tổ Cô Thành vẻ mặt rầu rĩ nói:



- Bọn ta đã gần như trở mặt với nhau rồi!



- Cho nên đây chính là cơ hội lập công chuộc tội. Tần Hiểu nói.



- Lập công chuộc tội? Dựa vào đâu mà nói vậy? Chúng ta có tội gì chứ?



Một lão tổ Cô Thành giận dữ nói.



Tần Hiểu bình tĩnh liếc nhìn lão:



- Sau khi Nhất Kiếm và Phi Tiên thắng trận này thì chúng ta sẽ là có tội.
- Chưởng môn bên đó, đến lúc ấy con sẽ chịu trách nhiệm giải thích.



- Không cần phải là con, mấy lão bất tử bọn ta đều đang sống sờ sờ ra đây!



Lão tổ già nhất Cô Thành trầm giọng nói.



Tứ đại môn phái sở dĩ hùng mạnh, sở dĩ có được vị trí được tôn sùng, chính là vì có những nhân vật lão tổ này chống lưng. Cho nên saukhi lão tổ già nhất lên tiếng, tất cả những phản đối đều bị áp chế hết.



- Xuất phát!



Lão tổ già nhất Cô Thành vung tay lên.



Mấy lão tổ của Thiên Ngoại đang ở trong mật thất chỉ huy tác chiến, lặng lẽ ngồi đợi kết quả, họ nằm mơ cũng không ngờ tới việc Tần Hiểu lại dẫn theo đám lão tổ Cô Thành xông thẳng tới đánh giết trước mặt họ.



Hai bên gặp mặt, Cô Thành một câu cũng không nói, lập tức ra tay.



- Các ngươi... Một vị lão tổ của Thiên Ngoại nổi giận lôi đình, đang định nói gì đó thì đã bị lão tổ già nhất Cô Thành xuất chưởng đánh bay trở lại, khiến cho đứt đoạn toàn bộ những lời định nói.



- Các ngươi muốn gì?



Một vị lão tổ Thiên Ngoại khác giận dữ quát tháo.



Nhưng không ai thèm để ý tới lão, đám cường nhân Cô Thành lúc này đều như phát điên, phát động tấn công bọn họ.



Bởi vì đã phái chủ lực ra ngoài cho nên sức mạnh của Thiên Ngoại ở đây khá suy yếu, họ bị đám người của Cô Thành đánh cho không kịp trởtay.



Gần như là hai, ba ngưởi của Cô Thành đánh một người của Thiên Ngoại, thời gian chưa lâu tới mức uống một chén trà, năm vị lão tổ ở lại chỉ huy của phía Thiên Ngoại toàn thân đẫm máu, bị bao vây tấn công tới chết! Trong đó, sức của Tần Hiểu là nhiều nhất!



Cả người hắn giống như một chiến thần, thấy máu lại càng chiến đấu hăng say, thậm chí có chút đánh tới quên mình! Bởi vì trong thời gian ngắn ngủi, trên người hắn đã có ba, bốn vết thương chí mạng, nhưng hắn hoàn toàn không thèm để tâm.