Thí Thiên Đao

Chương 682 : Pháp trận Huyết sát

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Mà lão tổ Nhất Kiếm này lại bị các tên Khổ Tu Thiên Ngoại khác chém thành bảy tám khối.



- Thúc tổ!



Người của Nhất Kiếm cùng Hạ Phong và Hoa Tiểu Nha lợi dụng cơ hội này đã thoát khỏi vòng vây, nước mắt rơi như mưa, phát ra tiếng kêu bi thảm.



- Đi mau! Không được phụ sự hy sinh!



Lão bà Nhất Kiếm giờ phút này cũng bị rất nhiều người vây quanh, phát ra tiếng hô thê lương.



Hạ Phong cắn răng nói:



- Đi!



Mang theo đám người Hoa Tiểu Nha, Thẩm Ngạo Băng và Thẩm Ngạo Sương, cùng nhau bảo hộ Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoa Tiểu Nha, Hoàng Họa và một ít đệ tử trẻ tuổi, liều mạng đi về phía xa.



Lý Trúc vẫn đứng ở đằng xa, trong con ngươi âm u lạnh lẽo hiện lên một chút khinh thường, phân phó nói:



- Giết hết mấy lão già kia đi.



Nói xong hắn liền đi tới chiến trường ở một chỗ xa.



- Con muốn làm gì?



Lý Hoành ở phía sau hỏi.



- Chiến đấu bên này đã không có cái gì có thể trì hoãn. Ta nói rồi, ta muốn tự tay xé xác Tần Hiểu!



Lý Trúc cũng không quay đầu lại mà rời đi.








- Ngươi không thể làm như vậy.



Sở Hàn hét lớn:



- Lý Trúc, chuyện lúc trước có chút hiểu lầm, nhưng hiện tại chúng ta đã không chống cự, ngươi không thể giết bọn họ.



Trên mặt của Lý Trúc lộ ra một chút cười lạnh, khinh thường nói:



- Sở Hàn chưởng môn, đừng nóng vội, giết bọn họ xong sẽ tới lượt ngươi.



- Ngươi!



Sở Hàn giận dữ, đồng thời lần đầu tiên trong lòng xuất hiện sự hối hận, sớm biết như thế còn không bằng tối hôm qua liều mạng cùng những người này, ít nhất còn có thể tạo thành tổn thất lớn hơn cho bọn họ.



Như là xem thấu suy nghĩ trong lòng Sở Hàn, Lý Trúc thản nhiên nói:



- Những tượng gỗ cảnh giới Tiên Thiên này, cho dù chết sạch ta cũng không đau lòng.



- Ngươi muốn giết chúng ta, vì sao đêm qua lại không động thủ.



Lão tổ già nhất Cô Thành, con người trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Lý Trúc, tuy rằng tự biết kết cục sẽ không tốt nhưng trên mặt lại không có vẻ sợ hãi.



Với hắn mà nói, hắn đã sống đủ lâu rồi, cũng không có năng lực tiếp tục đột phá, sống hay hết đối với hắn mà nói đã sớm không quan trọng. Chỉ có chút không cam lòng, khi mà Sở Hàn đánh lén Tần Hiểu và tuyên bố đầu hàng, ở sâu trong lòng hắn chính là thanh âm ngọc nát đá tan. Thấy Thiên Ngoại còn ôm một tia hi vọng cuối cùng, kết quả lại biến thành như bây giờ.



- Rồi các ngươi sẽ biết.



Lý Trúc cười lạnh nói, sau đó bắt đầu sắp xếp ở trước cửa ra vào Quy Khư.



Số lượng lớn nguyên liệu bị hắn mang theo trên người đều được lấy ra, tùy ý để ở một bên. Sau đó bắt đầu nghiêm nghị lấy ra ba nén hương đốt ra, vẻ mặt cung kính hai tay cầm hương khẽ khom người, như đang cầu nguyện cái gì đó.