Thí Thiên Đao

Chương 733 : Muốn sống không?

Ngày đăng: 04:31 19/04/20


Thằng nhóc không thèm quan tâm hoàng kim thỏ nghĩ gì, nó nhìn chằm chằm vào Sở Mặc nói:



- Ngươi muốn đi bước kia, nếu dùng ngũ hành nguyên tố cũng đủ rồi. Nhưng muốn làm hoàn mỹ không tỳ vết, chắc chắn phải dùng ngũ hành chi tinh. Chẳng qua việc này không có lợi với chúng ta, chẳng khác nào chúng ta phải cắt thịt ra cho ngươi. Nên ngươi nhất định phải lấy thêm nguyên tố Thánh quả cho chúng ta đó.



Lần này, Sở Mặc xác định được thằng nhóc này nghiêm túc. Dùngngũ hành chi tinh để xây ngũ hành đạo cơ là việc cực kỳ điên cuồng. Hắn thậm chí không dám tin đây là sự thật.



Thằng nhóc thở dài, nhìn Sở Mặc bằng ánh mắt phức tạp:



- Ngươi cũng may mắn nhất quả đất rồi. Ngươi không biết chứ, trăm triệu năm cũng chưa chắc xuất hiện một ngũ hành chi tinh. Nhưng ở thế giới này, lại có đủ hết. Lúc trước bản tôn còn không rõ, nhưng giờ đã hiểu. chúng ta ở chỗ này để chờ ngươi.



- Ồ…



Sở Mặc nghe tên nhóc nói, lập tức nắm được vấn đề. Những lời này cũng tương tự với mấy lời Giới Linh nói với hắn. Tựa như Giới Linhtừng nói, toàn bộ Huyễn Thần giới đều là của hắn.



Sở Mặc hoàn toàn không thể giải thích, chỉ nghĩ có liên quan tới thân thế của hắn. Nhưng liên quan như thế nào, hắn không dám nghĩ tiếp.



Hôm nay ngũ hành chi tinh kim lại nói tương tự, Sở Mặc lâm vào trầm tư.



Thằng nhóc cảm thán một chút, lại chủ động chuyển hướng đề tài nói:



- Linh giới, Tiên giới,...còn có Thiên giới, thậm chí bao gồm cả Nhân giới…nguyên vốn là một thế giới.Mạch suy tư của Sở Mặc bị cắt đứt, hắn kinh hãi nhìn thằng nhóc hỏi lại:



- Một thế giới ư?



- Đúng. Đó là một đại thế giới toàn vẹn. Sau vì một vài nguyên nhân, đại thế giới này bị tách ra, chia làm tam giới. À nếu tính Nhân giới thì tổng cộng bị chia thành tứ giới. Nhưng vì mức độ năng lượng của các giới có sự bất đồng, nên bị gọi lần lượt là Nhân giới, Linh giới, Tiên giới và Thiên giới.



Thằng nhóc nhẹ giọng kể.



- Chuyện là như vậy sao?Sở Mặc khó có thể chấp nhận.



- Thật ra tới một ngày kia, khi ở cảnh giới nhất định, ngươi sẽ biết thôi.
Thằng nhóc hơi giận dỗi nói.



Khóe miệng Sở Mặc co quắp:



- Nhanh đến đâu chứ?- Ngươi không tưởng tượng được đâu.



Thằng nhóc ra vẻ thần bí nói.



- Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là nàng phải đi theo ta?



Sở Mặc thầm nghĩ. Nếu cái cô kia biết hắn chỉ ở cảnh giới Tiên Thiên, có khi liếc cũng chẳng thèm liếc. Nói không chừng, thẹn quá hóa giận còn rút cung bắn luôn. Nữ nhân như vậy vẫn nên tránh xa một chút thì hơn.



- Không phải còn có bản tôn hay sao?



Thằng oắt con lại cười hì hì.



- Chỉ cần ngươi cho ta vài nguyên tố Thánh quả… Ta sẽ giúpngươi thu phục nha đầu kia, làm cho nàng một lòng một dạ với ngươi. Thấy không, một mũi tên của ta trúng được một con, hai con, ba, bốn, năm rồi sáu con chim đấy.



Tên nhóc vui vẻ, nó thấy nguyên tố Thánh quả đang bay qua bay lại trước mặt nó.



- …



Sở Mặc câm nín, tự nhủ, trông nó thật không đáng tin tí nào, lại chỉ biết đếm đến sáu, rốt cuộc nó có phải nguyên tố chi linh không vậy?



Cuối cùng, chiến thuyền vẫn quay đầu bay về trung tâm long mạchcủa vùng đất.



Trong không gian eo hẹp, Tư Đồ Đồ buồn chán ngồi trên nắp quan tài, luôn miệng nói thầm:



- Không phải tên kia chết ở trong rồi chứ. Chẹp, có khi có khả năng này thật. Không phải ai cũng có thể đến tòa núi vàng kia. Nếu không phải bản cô nương có thể chất ngũ hành chi kim có khi cũng chẳng bước lại gần được năm bước ý chứ…