Thí Thiên Đao
Chương 742 : Hù chết bé yêu
Ngày đăng: 04:31 19/04/20
Tư Đồ Đồ không hiểu nàng nói gì, nhưng Sở Mặc hiểu được nàng đang nói với ai.
Thiếu nữ lại nhìn thoáng qua Sở Mặc, khẽ mỉm cười:
- Phải cố gắng lên Trúc Cơ càng sớm càng tốt nhé!
- Cảm ơn người!
Sở Mặc thi lễ, trong lòng cảm kích. Nếu không phải nàng đuổi tới kịp lúc, chỉ sợ bí mật về bộ phân thân hoàn mỹ của hắn sẽ bị bại lộ.Dù có thể trấn áp phân thân của Gia Cát Lãng cũng không đảm bảo Tư Đồ Đồ sẽ giúp hắn giữ bí mật.
Thiếu nữ cười cười, thần bí nói:
- Ngươi không cần cảm ơn ta.
Nói xong, nàng lại nhìn Tư Đồ Đồ. Tư Đồ Đồ lập tức khẩn trương, ra vẻ đáng thương nhìn thiếu nữ. Tư Đồ Đồ biết không phải thiếu nữ này tới để cứu mình. Chẳng phải nàng vừa bảo Sở Mặc không cần cảm ơn nàng hay sao. Rõ ràng hai người này có quan hệ gì đó. Vậy mà trước mình còn muốn đối phó với Sở Mặc những hai lần liền.Nếu không tận mắt chứng kiến, Tư Đồ Đồ cũng không sợ thiếu nữ này thế. Thiếu nữ này có thể đánh chết hoàn toàn một tu sĩ ở cảnh giới Thiên Tiên trong Huyễn Thần giới. Thì một tiểu tu sĩ luyện thần kỳ như Tư Đồ Đồ cũng chẳng bằng một con kiến trong mắt nàng ta.
Tư Đồ Đồ khẩn trương, thiếu nữ bên kia lại nói:
- Ngươi có đồng ý đi theo ta không?
- Đi…đi với người á?
Tư Đồ Đồ giật mình.
- Với cảnh giới của ngươi, vốn không thể tiến vào thiên tầng. Gặpngươi ở đây coi như chúng ta có duyên. Hơn nữa, ngươi có thể chất ngũ hành chi kim…nhưng vẫn còn yếu quá.
Thiếu nữ khẽ mỉm cười.
- Muốn mạnh mẽ hơn, hãy đi với ta.
- Ta…ta được lựa chọn sao?
Tư Đồ Đồ cẩn thận nhìn thiếu nữ hỏi.
- Đương nhiên. Ta sẽ xóa bỏ toàn bộ trí nhớ của ngươi liên quan đến Sở Mặc, sau đó đưa ngươi về tầng cũ. Ngươi có thể lựa chọn.
- A…Tư Đồ Đồ khổ sở, hình như nàng đã bị cuốn vào một bí mật động trời. Mặc dù không biết rõ bí mật này là cái gì nhưng nàng có thể cảm nhận được sát khí dưới vẻ ngoài ôn hòa kia.
Long ngưu gãi gãi đầu, cũng buồn bực không kém:
- Đúng vậy. Hừ, không có cách nào, nhân loại lắm thủ đoạn, quágiảo hoạt. Hôm nay coi như gã tốt số, bị đòn như vậy, ít nhất phải tĩnh dưỡng mười năm.
Long báo cười lạnh:
- Gì mà mười năm. Ta nghĩ có khi hai mươi năm gã cũng chẳng khôi phục lại được. Ha ha, tiểu thư thật tàn ác!
- Thôi, không nói nhảm nữa, quay trở về chỗ của ngươi đi.
Long ngưu nghĩ đến cái gì, mặt hơi sầm xuống.
Long báo nhìn long ngưu, bất thình lình cười nói:
- Thật ra, không về cũng chẳng việc gì.- Đấy là ngươi nghĩ thế thôi.
Long ngưu nói xong, xoay người rời đi. Bóng lưng cường tráng của nó đầy cô đơn.
Đến lúc thân ảnh long ngưu biến mất, long báo mới hóa thành một con báo lông bạc uy phong lẫm liệt, chạy như điên, nhìn như tia chớp. Nhưng chẳng hiểu tại sao lại có một hơi thở bi thương nhàn nhàn từ nó tản ra.
Thiên giới, trong cơ sở bí mật của Gia Cát gia. Gia Cát Lãng mở mắt, liên tục thổ huyết. Khắp người uể oải.Trong mắt gã tràn đầy thù hận, gã cắn răng nói:
- Ngàn vạn lần đừng để ta tra được ai giết phân thân của ta. Ta tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.
Nói xong, gã lấy ra trên người mấy viên đan dược. Sau khi nuốt xuống, khí sắc khôi phục được một chút. Nhưng thương thế của gã tương đối nghiêm trọng. Phân thân bị giết, nguyên thần bị thương nặng, dù có ở cảnh giới Đế Chủ, muốn khôi phục hoàn toàn cũng cần ít nhất mười mấy năm.
Nhưng việc phân thân Thiên Tiên cảnh giới bị hủy diệt mới là việc khiến Gia Cát Lãng đau lòng và tức giận. Muốn tạo ra một đạo phânthân như vậy, chắc chắn phải cần đến mấy trăm năm.
- Chuyện này nhất định có liên quan đến người trẻ tuổi và nữ tử có thể chất ngũ hành chi kim kia. Đừng để ta biết các ngươi là ai!
Gia Cát Lãng tức nghiến răng nghiến lợi.
Một tiểu nhân vật không thể hủy diệt một phân thân ở Thiên Tiên cảnh không một tiếng động, ít nhất phải là người có cảnh giới Đế Chủ mới làm được.
Ở thiên tầng có không ít Đế Chủ nhưng cũng chẳng phải nhiều, vẫn có cơ hội kiểm chứng.Vì vậy, Gia Cát Lãng thề, nhất định phải bắt được cái tên đã hủy phân thân của gã.