Thí Thiên Đao

Chương 746 : Mai Hoa kiếm

Ngày đăng: 04:31 19/04/20


- Mai Hoa chí tôn?



Sở Mặc hơi nhíu mày, nhớ tới người truyền cho mình kiếm thuật là thanh niên tướng mạo anh tuấn. Thầm nghĩ chẳng lẽ đó là Mai Hoa chí tôn sao?



Lúc này, trung niên Thượng Quan gia nhíu mày, lẩm bẩm nói:



- Không có khả năng, Mai Hoa chí tôn là nhân vật thượng cổ đã tọa hóa vô số năm, Mai Hoa nhất phái đạo thống đã sớm đã biến mất. Lần gần nhất xuất hiện Mai Hoa kiếm còn là hơn một vạn năm trước, ngươi làm sao có thể?



Sở Mặc nghe xong cũng thầm khiếp sợ, không thể ngờ lão sư là nhân vật cổ lão như vậy. Xem ra này Quy Khư đúng là rất thần bí. Lúc ấy bộ xương khô nói những đạo thống nhân đó đều rất giỏi nhưng Sở Mặc không cảm nhận được điểm ấy. Hiện tại xem ra, hẳn là những người đó cố ý che giấu.



Bọn họ chỉ đơn giản là muốn truyền đạo thống cho mình thôi sao?



Bây giờ không phải là lúc nghĩ tới điều này, Sở Mặc lạnh lùng nhìn đám người Thượng Quan gia:



- Muốn thoát khỏi đây thì giao ra bảo vật, bằng không sẽ chết!



- Ngươi quá kiêu ngạo rồi!



Một nữ tử Thượng Quan gia phẫn hận nhìn Sở Mặc:



- Chết ở đây thì cùng lắm là tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, ngươi không sợ đến lúc đó Thượng Quan gia đuổi giết ngươi sao?



Sở Mặc cười ha hả:



- Giờ ta dừng tay thì các ngươi sẽ từ bỏ việc truy sát ta sao?



Người kia lập tức im lặng, đúng thế, ngay cả lúc này Sở Mặc dừng tay, bọn họ cũng không bỏ qua cho Sở Mặc.



Thượng Quan Nam lên tiếng:



- Không có gì để nói nữa, cùng tiến lên, giết hắn!Người trung niên giơ tay ngăn cản, trầm giọng nói:




- Giết!Hai nữ một nam rút vũ khí lao tới Sở Mặc, muốn giết chết Sở Mặc tại chỗ.



Những đóa hoa mai chạm vào kết giới khuếch tán những gợn sóng, nhưng không có cách nào xâm nhập vào trong.



Người trung niên lộ vẻ vui mừng, cười lạnh nói:



- Cho ngươi biết thế nào là thiên giới pháp khí!



Nói xong, trực tiếp đánh tới Sở Mặc.



Trong lòng Sở Mặc cũng buồn bực, những người này bị áp chế cảnh giới nhưng không thiếu pháp bảo, còn không cần dung pháp lực thúc dục, quả thực rất đáng ghét!



Tuy nhiên, hắn cũng không sợ. Bởi vì số pháp bảo này hơn phân nửa đều là loạihình phòng ngự, không cần pháp lực thúc dục như pháp bảo công kích, cực kỳ hãn hữu. Đám người kia mà có, chỉ sợ đã sớm lấy ra.



Thượng Quan Nam đứng đó quan chiến, sắc mặt hết sức khó coi, chẳng biết tại sao nhìn người trước mắt, hắn đột nhiên nhớ tới thiếu niên chết dẫm gặp ở nhân tầng!



Sở Mặc!



Đúng, chính là người kia, lúc ấy hắn nhìn trúng mỹ nữ tinh linh tộc lam sắc huyết mạch. Kết quả bị Sở Mặc chặn ngang, cướp người không nói, còn hung hăng tính kế hắn. May mắn hắn bình tĩnh, nói cách khác, chỉ sợ cũng phải như Gia Cát Xương Bình, bị lực quy tắc trấn áp, sau đó bị chôn sống trong Huyễn Thần Giới.



Đoạn thời gian trước trên bảng tin nói Sở Mặc cùng Lâm Bạch có khả năng làmột người, đều đến từ Nhân Giới.



- Tiểu súc sinh, đừng để ta gặp lại ngươi!



Trong mắt Thượng Quan Nam hiện lên vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.



Chiến đấu bên này trực tiếp triển khai.



Không gian thu hẹp không hợp để chiến đấu, hơn nữa với Thượng Quan gia mà nói, bốn người bọn họ cũng không thể hoàn toàn thi triển thực lực. Cũng may họ thường xuyên ở cùng nhau nên khá ăn ý. Chiêu thức công kích Sở Mặc đều rất linh hoạt, sắc bén.