Thí Thiên Đao

Chương 775 : Xin ngài cho đi cùng

Ngày đăng: 04:32 19/04/20


Nhìn dáng vẻ Vương Võ phẫn nộ lại không dám nói lời nào, Phương Lan vô cùng đau lòng. Hai mắt nàng đẫm lệ mông lung, dịu dàng nói:



- Võ ca, Lan Nhi làm sao lại ghét bỏ chàng được chứ? Lúc này Lan Nhi đi theo Kim tiên sinh đến Thành Cẩm Tú là muốn tìm cơ hội đi gặp trưởng bối của Kim gia. Vương Võ nhếch miệng, thiếu chút nữa là thốt ra một câu nói trào phúng: Cũng đã chuẩn bị đi gặp trưởng bối của người ta rồi hả? Còn nóikhông có gì sao?



Nhưng nhìn thấy Lưu Đồng lạnh lùng đứng một bên nhìn chăm chú y, những lời này Vương Võ đành nuốt lại.



Phương Lan nói tiếp:



- Ta nghĩ muốn xin trưởng bối của Kim gia làm chủ cho ta, thả cho cô gái yếu ớt như ta một con ngựa. Dù sao Kim gia cũng là một đại gia tộc, cũng cần thể diện. Vốn là… ta không nói trước chuyện này cho mấy người biết chính là sợ để lộ ra ngoài bị Kim Minh ngăn cản. Nhưng bây giờ… mấy người… mấy người…Phương Lan nói đến đây nước mắt cuối cùng không nhịn được mà rơi xuống.



Vương Võ lập tức trợn tròn mắt, Vương Văn cũng trợn tròn mắt, Đỗ Phi cũng trợn tròn mắt, Phương Lộ càng trợn tròn mắt. Bọn họ lúc này mới biết mình đã gây họa rồi.



Chỉ có Lưu Đồng ngẩng đầu nhìn trời, mặt buồn bực, cảm giác mình hôm nay dù thế nào cũng không làm anh hùng được rồi.



- Vậy, vậy, vậy, vậy… làm sao bây giờ?



Vẫn sốt ruột, Phương Lộ lập tức nói lắp, gấp đến phát khóc.



Lúc này, Kim Thiết Cương vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng nói:



- Phương tiểu thư…



Phương Lan nhìn về phía Kim Thiết Cương.



Kim Thiết Cương trầm ngâm một chút, nói:



- Cơ hội này ta sẽ tranh thủ cho ngài.



Nói xong lạnh lùng nói với thị vệ của Kim gia ở bốn phía:




- Hừ!



Kim Thiết Cương hừ lạnh một tiếng, thu lại khí thế trên người.



Đám người Vương Võ lúc đó mới thở phào nhẹ nhõm nhưng trên trán lại đầy mồ hôi.



- Các ngươi… đi đi, ta không làm khó dễ các ngươi, nhưng lần sau làm việc nhớ dùng đầu óc một chút. Lần này gặp là ta, nếu là người khác… các ngươi đã là thi thể cả rồi.



Kim Thiết Cương nói rồi vung tay lên:



- Xuất phát!



Cả đoàn xe chậm rãi chuyển động. Còn lại 3 người Vương Võ hồn bay phách lạc đứng đó, nhìn đoàn xe dần đi xa.



Trên đỉnh núi, Đại Công Kê thở dài nói:



- Người này làm việc rất có quy tắc nhé! Tiểu thư Phương gia kia cũng là một cô gái thông minh.



Sở Mặc gật đầu, không nghĩ tới mới vừa gia nhập Linh giới đã gặp chuyện như này.Điều này làm cho hắn đối với Kim gia, đối với Thành Cẩm Tú kia nảy sinh một chút hứng thú.



- Trước tiên chúng ta đi Thành Cẩm Tú đứng vững gót chân đã, sau đó sẽ tìm chỗ Trúc Cơ.



Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, trực tiếp quyết định.



- Cũng đúng, nền tảng Ngũ Hành Đạo Cơ của ngươi cũng thật sự là không thể gấp gáp qua loa được, cuối cùng phải hiểu được tình hình nơi này đã rồi tiến hành mới tốt được.



Đại Công Kê lần này cũng không tranh cãi với Sở Mặc.Vì thế, Sở Mặc cùng Đại Công Kê theo đuôi đội ngũ kia ở đằng xa, một đường như đi du sơn ngoạn thủy, đi theo đối phương.