Thí Thiên Đao

Chương 830 : Ngũ Hành Đạo cơ luyện thành (2)

Ngày đăng: 04:32 19/04/20


Trong không trung chảy những nguồn năng lượng, từng tia từng dòng đều xuất hiện trong thần thức của hắn. Sở Mặc không biết những tu sỹ khác có phải cũng giống hắn? Nhưng cảm giác này quả là tuyệt!



Đủ loại dị tượng trên bầu trời bắt đầu hóa thành năng lượng cuồn cuộn chảy thẳng vào cơ thể Sở Mặc.



- Đây là



Sở Mặc hơi kinh ngạc, có chút không dám tin vào mà ngước đầu lên.



Một con Chân Long dài hơn mười vạn trượng, trên người có vô số những vảy rồng lấp lánh ánh hào quang lành lạnh, mang theo uy lực vô tận đang uốn lượng vòng vòng hướng về phía Sở Mặc. Tiếp đó lại hóa thành nguồn năng lượng mênh mông lao thẳng vào Ngũ Hành Đạo cơ của Sở Mặc.



Uỳnh!



Sở Mặc cảm thấy Đan điền ù ù rung động, một tiếng rồng gầm vangvọng lên trong tinh thần thức hải của Sở Mặc.



Nếu không phải vì hiểu rõ đây đều là dị tượng, Sở Mặc tuyệt đối sẽ cho là tồn tại của những sinh linh này đều là chân thực. Quả là giống như thật mà! Không, thậm chí trong mắt vô số người, đây đều là sinh linh chân thực!



Tiếp đó, một đôi Phụng Hoàng quẩn quanh bên nhau xông thẳng vào đan điền Sở Mặc, cũng hóa thành năng lực vô tận chảy vào đạo đài của Sở Mặc.



Sau đó đủ các loại sinh linh khác liên tiếp không ngừng mạnh mẽtuồn vào trong đan điền Sở Mặc.



Thậm chí trong ánh hào quang bao phủ bầu trời một kiến trúc nhìn giống Tiên cung cũng hóa thành nguồn năng lượng bao la xông thẳng vào đan điền Sở Mặc, vào thẳng trong Ngũ sắc đạo đài của Sở Mặc. Điều khiến Sở Mặc cảm thấy khiếp sợ chính là những thiên địa dị tượng này, năng lượng ẩn chứa trong đó đều vô cùng mênh mang. Tùy ý một loại thôi cũng đã vượt xa sức chịu đựng tại cảnh giới của hắn.



Nhưng nhiều dị tượng như vậy lại đều chảy vào đan điền của hắn,sau khi tuồn vào Ngũ sắc đạo đài, Sở Mặc lại không có chút cảm giác gì!



Quả là thần kỳ!



Sau đó điều kỳ lạ hơn nữa còn nằm phía sau!




Vẻ mặt Giới Linh hơi mỉm cười, thân hình dần dần biến mất vào hư không.Ở đây chỉ còn lưu lại luồng khí quy tắc hỗn loạn và vô cùng hoang liêu. Giống như là sự khô héo của pháp tắc.



Sau khi Giới Linh biến mất không lâu thì có mười mấy vị tu sỹ cảnh giới Đế chủ nhanh như chớp xông tới nơi. Khoảng cách xa trăm vạn dặm với họ mà nói căn bản chẳng là gì, chỉ cần trong giây lát.



Trong đó có một tu xy cảnh giới Đế chủ hơi nheo mắt lại, cảm nhận luồng khí tại nơi này, một lúc sau vẻ mặt tỏ ra khiếp sợ, lẩm bẩm nói:



- Lẽ nào quả thật quả thật Giới Linh đã chết rồi?Một vị Đế chr khác nghi ngờ hỏi:



- Nơi này còn tàn lưu lại một mùi vị pháp tắc bị phá.



- Trong hư không cũng để lại chút gì đó hỗn loạn!



Có người trầm ngâm nói:



- Xem ra Giới Linh chưa bó tay chịu trói, những dị tượng đó trên trời có lẽ có thể giải thích rõ được rồi, đó là thủ đoạn cuối cùng của hắn!



- Phải, một hóa thân của pháp tắc lại có nhân tính đương nhiên không cam tâm bị sức mạnh của pháp tắc thanh trừ, chắc chắn sẽ phản kháng. Chỉ tiếc ta không có duyên được thấy cảnh tượng hào hùng ấy.



Một vị Đế chủ tỏ ra vài phần tiếc nuối cảm thụ chút ít đạo vận còntàn lưu trong hư không, than thở nói.



- Đây cũng chính là cảnh tượng hào hùng.



Một vị Đế chủ khác tiếp lời:



- Các ngươi có cảm thấy điều này với Giới Linh mà nói có giống như tu sỹ chúng ta độ kiếp không?