Thí Thiên Đao

Chương 842 : Cường nhân cận chiến

Ngày đăng: 04:33 19/04/20


Tất cả người vây xem đều ngây ngốc đứng ở nơi đó, gần như bị cảnh tượng này làm sợ tới mức gần điên.



Đây là tình huống gì?



Một tu sĩ kỳ Trúc Cơ chiến liên tiếp với bốn tu sĩ Kim Đan. Cho dù bốn tu sĩ Kim Đan này không được xem là đông đảo, nhưng cũng không phải là một tu sĩ Trúc Cơ có khả năng chống cự?



Chẳng lẽ nói, hắn thật ra không phải kỳ Trúc Cơ mà là một tu sĩ kỳ Kim Đan, chỉ là đang che giấu tu vi bản thân mà thôi?



Nhất định là như vậy!



Lúc này mọi người căn bản không thể tin được người trước mắt là một tu sĩ kỳ Trúc Cơ, nếu không điều này cũng thật là quá kinh khủng.



Đã có ai từng gặp qua tu sĩ kỳ Trúc Cơ có chiến lực cường đại như thế?



Triệu Thanh lúc này cũng trợn tròn mắt, há hốc mồm nhìn cảnh tượng này. Hoàn toàn không thể tin được cặp mắt của mình.



Ngô Mạn lấy tay che ngực, hiển nhiên là bị nội thương không nhẹ; Tôn Tùng nằm trên mặt đất còn không đứng lên, phỏng chừng vẫn còn đang rất choáng, khuôn mặt suýt chúc nữa bị một quyền của Sở Mặc đánh dập, vẻ mặt đầy máu; còn Tôn Hải ra tay đầu tiên thì cầm một cánh tay bị đạp nát của mình, vọt tới trước mặt đệ đệ Tôn Tùng xem xét thương thế.



Bốn Kim Đan, chỉ có thương thế của Tống Vạn thoạt nhìn hơi nhẹ hơn một chút. Nhưng lại là sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt không dám tin.



- Kim Đan rất mạnh sao?



Sở Mặc ngừng tay, nhìn thoáng của Triệu Thanh bên kia.



- Tiểu tử. Có dám nói ra danh hào của ngươi không?



Triệu Thanh lúc này cũng hoàn toàn bị trấn trụ, một thân tu vị hiện giờ của hắn đã tới Kim Đan trung kỳ, lịch duyệt rất phong phú, cho dù là tầm mắt hay kinh nghiệm đều rất cao. Nhưng hắn lại chưa từng gặp qua tu sĩ Trúc Cơ có chiến lực như người trước mắt.



Đây quả thật là một cao thủ cận chiến chân chính.



- Thiên Minh.



Sở Mặc thản nhiên nói.




Sở Mặc lắc đầu:



- Yên tâm đi, ngươi nếu là tu sĩ Nguyên Anh, nói không chừng ta sẽ kinh sợ, còn là một kỳ Kim Đan thì ta còn không để vào mắt!



- Kiêu ngạo, ngông cuồng!



Triệu Thanh nói xong trực tiếp lăng không mà lên:



- Đi ra ngoài thành đánh!



Sở Mặc nhìn thoáng qua Thiên Duyệt, thản nhiên cười:



- Ở đây chờ ta đến!



- Thiên Minh ca ca hãy cẩn thận!



Trường Kỳ ở một bên nói.



- Chuẩn bị cho ta đồ ăn ngon và rượu tốt, ta chặt tôn tử này xong sẽ tới uống rượu!



Sở Mặc cười lớn một tiếng, thân hình cũng lăng không mà lên, trực tiếp bay đi ra phía ngoài Cẩm Tú thành.



Bên này bốn người Tống Vạn, Ngô Mạn, Tôn Hải và Tôn Tùng đều lấy đan dược ra ăn vào, một đám sắc mặt âm trầm, hôm nay bọn họ tới nơi này là muốn trợ giúp Lục Đào hoàn toàn nắm Lục gia trong tay, từ đó thông qua Lục Đào khống chế Lục gia.



Chủng gia tộc giống Lục gia, mặc dù bọn họ không để vào mắt, nhưng sẽ không cự tuyệt việc cướp được lợi ích từ trên Chủng gia tộc nay. Trên thực tế, Triệu Thanh cũng tốt, những người Ngô Mạn cũng tốt, trên tay mỗi người đều có mấy gia tộc như vậy.



Đương nhiên bọn họ cũng là vụng trộm sau lưng Nguyên Anh lão tổ nắm những gia tộc này trong tay mà thôi. Nhưng bọn họ vẫn đạt được chỗ tốt vô cùng từ trên người những gia tộc này.



Chưa nói tới những thứ khác, một ít nguyên liệu tu luyện bọn họ trên cơ bản không cần lo lắng. Còn có thêm cảm giác thỏa mãn khi nắm giữ được những chủng loại kia.



Cẩm Tú thành cách Huyết Ma giáo quá xa, vốn bọn họ không hề có loại tâm tư này. Tuy nhiên bởi vì sự kiện di tích Thanh HƯ Môn kia khiến cho bọn họ trú ở chỗ này, vì thế liền động tâm suy nghĩ. Cảm thấy dù sao cũng phải ở chỗ này nghỉ ngơi một vài ngày, không bằng tìm ít chuyện mà làm.