Thí Thiên Đao
Chương 876 : Không đáng tin cậy?
Ngày đăng: 04:33 19/04/20
Mặc dù không có tin tức xác thực, nhưng hắn nghe nói, người bị kiếm của Lục Thiên Minh trảm, là một Đại Năng cảnh giới Nguyên Anh…!
Tuy rằng đây chỉ là tin đồn truyền tới từ Lục gia, rất nhiều người cảm thấy không có khả năng, cho rằng Lục Thiên Minh cho dù hùng mạnh thế nào, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Đại Năng Nguyên Anh. Trong lòng của Kim Minh, lại cảm thấy đây có thể là sự thật.
Sau khi thấy qua sự thần kỳ của Lục Thiên Minh, trong sâu xa nội tâm của hắn, đã cực kỳ sùng bái rồi.
Cho nên hắn hôm nay mới có thể dẫn Phương Lan đến đây, để Phương Lan bái sư, cũng là chuyện mà trước đây hắn nói qua, cũng nhận được sự ủng hộ của Kim Minh.
Chỉ có điều hắn không nghĩ tới, Lục huynh trở mặt nhanh hơn cả lật sách, bên đây vừa thu nhận đồ đệ, bên kia đã chuẩn bị đuổi người trung gian đi.
- Ta cũng muốn trở nên mạnh mẽ!
Kim Minh trong lòng cuồng hô, vẻ mặt đau khổ, tội nghiệp nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Kim Minh:
- Được rồi, đừng giả bộ đáng thương, buổi tối ngươi tới đón Phương Lan trở về, ta thuận tiện cho ngươi một ít đan dược. Cam đoan trong vòng mười năm, sẽ bước vào cảnh giới Nguyên Anh!
- Hả?
Kim Minh chỉ là muốn có một chút lợi ích mà thôi, không ngờ rằng, Sở Mặc trực tiếp cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Hắn nhìn Sở Mặc:
- Lục... Lục huynh, ngài không phải đùa giỡn với tiểu đệ chứ?
Mười năm tiến vào cảnh giới Nguyên Anh, đây quả thật là nói đùa. Cho dù là thiên kiêu cao nhất Linh giới, cũng không dám nói mười năm sẽ có thể vào cảnh giới Nguyên Anh!
Tu luyện không phải ăn cơm uống nước, há mồm là được. Đó là tích lũy thật sự dựa vào thời gian, dựa vào năm tháng tích lũy... mới có thể tăng lên một chút tu vi và cảnh giới. Đồng thời thứ này tuyệt đối không phải chỉ có tích lũy là đủ rồi, còn cần phải có thiên phú!
Nói cách khác, chẳng phải là ai sống lâu, tu luyện năm tháng dài, cảnh giới của người đó càng cao?
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Tốt lắm, không nói giỡn, Kim Minh, ngươi có nghĩ là trong vòng mười năm, trở thành Đại Năng Nguyên Anh …?
- Khụ khụ …muốn, mơ cũng muốn, cũng giống như muốn lấy Phương Lan về nhà vậy!
Kim Minh mặt dày, cười hì hì nhìn Sở Mặc.
- Phì!
Phương Lan ở một bên gắt một cái, sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Kim Minh:
- Ai muốn gả cho huynh!
- Cho nên …
Kim Minh nhún nhún vai, buông tay, nhìn Sở Mặc bất đắc dĩ nói:
- Muốn … không có nghĩa là có thể thành công!
- Ha ha.
Sở Mặc không kìm nổi cười rộ lên, sau đó lấy ra một lọ đan dược, ném cho Kim Minh nói:
- Mỗi ngày một viên, liên tục dùng ba mươi ngày, vào kỳ Kim Đan rồi nói sau. Muốn thành công, đầu tiên nhất định phải dám nghĩ mới được! Tên nhà người, muốn lấy đồ đệ của ta, cũng phải qua được ải sư phụ ta mới được. Thực lực quá tệ… cho dù ta đồng ý, đồ đệ ta cũng coi thường ngươi.
Phương Lan ở một bên dậm chân hờn dỗi, sắc mặt ửng đỏ, có ý định muốn nói gì đó, nhưng mình vừa bá sư, không thể đã phạm thượng. Giờ này khắc này, Phương Lan cũng có cảm giác như đào hầm chôn mình.
Tuy nhiên sau khi ngượng ngùng, trong lòng càng nhiều hơn loại rung động mãnh liệt.