Thí Thiên Đao
Chương 913 : Hỏa Long (1)
Ngày đăng: 04:33 19/04/20
Khóe miệng Sở Mặc giật giật, nói:
- Cho nên chuyện này mới được cho là chuyện gièm pha lớn nhất ở Linh Vận Môn, không người nào dám nhắc tới, phải không?
- Đúng vậy, bởi vì sư bá Bất Biến... khụ khụ...thật ra cũng không coi ra gì cả, không thể để người khác muốn hại ngươi mà ngươi lại thờ ơđược?
Người này nói xong sau đó nói tiếp:
- Lại nói, sư bá Bất Biến đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, cũng không thật sự đưa họ vào chỗ chết. Nếu không, họ làm sao có thể kéo dài hơi tàn đến ngày hôm nay?
- Nói cũng đúng.
Vẻ mặt của Sở Mặc tức giận nói:
- Thiệt cho ta lúc đó còn thương hại họ, đưa cơm đưa đồ ăn cho họ, không thể tưởng được họ lại là người như thế, thật sự là đáng chết.
- Aiz, chuyện của mấy trăm năm trước rồi, hai người kia bị hành hạmấy trăm năm, sư bá Bất Biến từ lâu đã phi thăng lên Tiên giới, họ coi như là đã nhận lấy sự trừng phạt ở nơi này rồi.
Người đó lắc đầu cười:
- Cho nên nhớ kỹ, về sau nhất định không được dễ dàng tin tưởng bất cứ ai! Trên con đường tu hành này, nhân từ rồi thông cảm đều giả dối cả, chỉ có ích lợi mới là vĩnh hằng!
Thần niệm của Hỏa Long trở nên nghi ngờ không yên, thậm chí không dám lần nữa trực tiếp để thần niệm đi vào trong tinh thần thức hải của Sở Mặc mà hóa thành thanh âm, phát ra trong không gian thật lớn này.
Sau đó, Hỏa Long không đợi Sở Mặc trả lời đã trực tiếp từ trong Hỏa Long Bôi hiện ra thân hình của mình.
Đó là một con Hỏa Long thân hình hơn vạn trượng, cả người hừng hực lửa đang thiêu đốt. Màu đỏ sậm kia tràn trề màu sáng bóng, trong ngọn lửa ẩn hiện ánh sáng lạnh lẽo như kim loại.Đầu của Hỏa Long ngẩng lên thật cao, một đôi long nhãn rất lớn nhìn chăm chú vào thân hình của Sở Mặc - có thể coi như giống con kiến khi so với nó.
- Ngươi rất kỳ lạ.
Miệng Hỏa Long phun ra tiếng người, nhìn chăm chú vào Sở Mặc:
- Trên người của ngươi tại sao lại có thể có khí tức như này? Hay là... ngươi là tộc nhân với những người đó? Nhưng bọn họ... bọn họ không phải đã đi rồi sao?
Đôi mắt lớn của Hỏa Long lóe lên vẻ nghi hoặc, lầm bầm một câu.Sở Mặc vẫn luôn duy trì sự trầm mặc. Thật ra hắn rất muốn hỏi một câu: Ngươi rốt cuộc biết những gì chứ?
Nhưng hắn biết, cho dù hắn có hỏi thì Hỏa Long này cũng sẽ không nói cho hắn biết. Nhìn bộ dáng kiêng kỵ kia của nó là có thể biết, đây tuyệt đối là một chủ đề cấm kỵ không dễ dàng đề cập tới.
- Thôi đi, không nghĩ nữa, tiểu tử, ta hỏi ngươi, câu nói ngươi vừa rồi nói là có ý gì? Gì mà ta bị người ta lừa chứ?
Hỏa Long nhìn Sở Mặc. Mặc dù không phóng ra long uy về phía Sở Mặc nhưng thân thể to lớn như ngọn núi này vẫn khiến cho người ta có áp lực khó tưởng được.Sở Mặc cũng không ngoại lệ, đương nhiên là có thể cảm nhận được áp lực vô hình này. Tuy là không ai quy định hình thể càng lớn sinh linh lại càng mạnh nhưng ít ra loại tấn công thị giác này thì không thể tránh được.&