Thí Thiên Đao

Chương 921 : Hỏa Long hiện thân (2)

Ngày đăng: 04:34 19/04/20


Sở Mặc thuận tay bổ một đao vào một tu sĩ Kim Đan, nhìn thoáng qua những ánh mắt gần như hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu của những tu sĩ Linh Vận Môn, sau đó nhìn về phía Phong Hoa thì thấy luôn cái máđang sưng đỏ của Phương Lan.



Con mắt của Sở Mặc lập tức nhíu lại, nhìn Phong Hoa không nói gì.



- Lục Thiên Minh, nhìn thấy không? Đồ đệ bảo bối của ngươi bây giờ đang ở trong tay ta, lập tức buông vũ khí ngoan ngoãn chịu trói đi, nếu không ta sẽ lột sạch cô ta, tìm một trăm thanh niên trai tráng đến làm nhục cô ta!



Lúc Phong Hoa nói những lời này trong mắt hiện ra sự điên cuồng, tròng mắt đỏ như máu.



Sở Mặc lạnh lùng nhìn Phong Hoa. Lúc này, một tên tu sĩ Linh VậnMôn vung kiếm nhằm về phía Sở Mặc, phẫn nộ quát:



- Chết!



Một nhát kiếm chém về phía Sở Mặc.



Đánh lén!



Cùng lúc đó còn có ba bốn tu sĩ Linh Vận Môn làm hành động giống thế.



Những người này tất cả đều có kinh nghiệm trên sa trường, làm sao lại bỏ qua một cơ hội tốt ngàn năm có một này chứ?Nhưng mà làm cho họ không ngờ được là Sở Mặc vẫn chú ý đến hướng đi của họ. Trong nháy mắt mấy tên tu sĩ ra tay, Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp phát ra một tia sáng lóa mắt hình bán nguyệt.



Chém ngang!



Trực tiếp dùng một đao chặt đứt ngang tất cả những tu sĩ Linh Vận Môn đánh lén.



Lúc này, Ngũ Hành Đạo cơ trong đan điền của Sở Mặc không ngừng dâng lên sức mạnh, nháy mắt đã truyền tới toàn thân của Sở Mặc.Sau một đao, Sở Mặc mặt không chút cảm xúc nhìn Phong Hoa đang đứng ngẩn ra ở bên cạnh:



- Phong Hoa, một cái tát kia của ta đánh ngươi không đủ đau phải không? Nếu ngươi dám làm như thế, ta đảm bảo ngươi sẽ phải hối hận.



Thanh âm tuy rằng rất lạnh lùng, nhưng nghe vào lại giống như một loại uy hiếp rất vô lực.



Phong Hoa điên cuồng cười nói:




- Lão tổ Hỏa Long... sai rồi, bọn họ là người mình mà!



Hỏa Long lại không trả lời mà đưa một luồng uy áp khác bắn thẳng về phía Phong Giang Hải.Phong Giang Hải lập tức cảm giác được có một luồng áp lực kinh thiên truyền tới, phù một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cả thân thể... gần như bị luồng uy áp này đè đến vỡ mất. Gã cố nén sự thống khổ kinh khủng này lại, ngẩng đầu, vẻ mặt không hiểu hỏi Hỏa Long đang trên bầu trời:



- Vì sao?



- Không vì sao cả, Phong gia các ngươi... đều đáng chết!



Hỏa Long cuối cùng đã mở miệng, thanh âm trầm thấp, bên trong còn mang theo sự phẫn nộ vô tận.



- Oan uổng quá!



Phong Giang Hải điên cuồng rít gào:



- Lão tổ Hỏa Long, Phong gia ta đối với ngài từ trước đến nay đều tôn trọng, coi ngài trở thành thần thủ hộ của Linh Vận Môn ta, chưa từng có lỗi với ngài đúng không?



- Khôngcó.



Hỏa Long mở miệng lần nữa.



- Vậy tại sao? Vì sao ngài phải làm như vậy?



Phong Giang Hải lớn tiếng nói:



- Tổ tiên Phong gia ta... còn từng ước định với ngài...



- Câm mồm!



Hỏa Long lập tức rít gào một tiếng, trực tiếp quát Phong Giang Hải ngưng lại. Vừa nghe đến cái ước định “đã từng” kia, Hỏa Long còn có cảm giác tức giận không nhịn được.&