Thí Thiên Đao
Chương 957 : Hỏi thăm ngươi về một người
Ngày đăng: 04:34 19/04/20
- Đây Đây là sao?
Phương Lan ngạc nhiên nhìn Sở Mặc.
Nàng vừa trơ mắt đứng nhìn sư phụ mai táng Kim Minh ở đây, sao vừa chớp mắt tất cả vết tích đều không còn nữa rồi?
Sở Mặc lau mồ hôi trên trán, nói:
- Chỉ là thuật che mắt mà thôi.
Dứt lời, Sở Mặc không nói gì nữa, lập tức dẫn Phương Lan rời khỏi đó. Trên đường đi, Phương Lan mấy lần do dự muốn hỏi sư phụ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại chôn cất Kim Minh ở nơi xa như vậy? Tại sao còn dùng máu tươi của ác nhân tiến hành huyết tế?
Trong lòng nàng vô cùng căm hận Chu Hồng, nhưng lại không muốn máu của Chu Hồng vấy bẩn lên quan tài của Kim Minh, cho nên trong lòng nàng vô cùng thắc mắc.
Sở Mặc từ đầu tới cuối đều không giải thích gì cả.
Đến cuối cùng Phương Lan chỉ có thể ép mình đè nén những nghi hoặc trong lòng lại, nàng cùng Sở Mặc quay về Cẩm Tú Thành. Sau khi về thành, Sở Mặc dặn dò phân công mọi người vài việc, sau đó liền bế quan tu luyện.
Cẩm Tú Thành cũng mau chóng trở nên bình lặng cùng với sự bế quan của Sở Mặc.
Tam đại gia tộc và những gia tộc nhỏ, trung bình đều đang cố gắng khôi phục lại nguyên khí. Bọn họ mỗi bên đều đã nhận được đan dược do thành chủ ban cho.
Một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ vẻ mặt chán ghét nhìn người trung niên, ánh mắt lướt qua những người khác cũng không thèm nhòm lâu.
Chỉ là một đám người mạo hiểm ở tầng chót mà thôi, căn bản không cách nào khiến cho đám đại tu sĩ của Âu Dương gia thấy hứng thú. Nếukhông vì tìm kiếm đám người đó, bọn họ thậm chí còn hoàn toàn không thèm liếc mắt lấy một cái với những người này.
- Chỉ cần bọn ta biết nhất định sẽ nói ra hết.
Tu sĩ trung niên gật đầu, trong lòng hơi bình tâm lại. Chỉ cần không giết người cướp của là được rồi, nhóm người mạo hiểm như bọn họ ở bên ngoài, sợ nhất chính là việc này.
- Ừ, Sở Mặc con người này các ngươi đã từng nghe qua chưa?
Tên tu sĩ tự nhiên hỏi. Trên thực tế, hắn tự biết không có nhiều hy vọng, đã hơn nửa năm rồi. Bọn họ cũng gặp rất nhiều đoàn mạo hiểm như thế này, nhưng không có bất kỳ ngoại lệ nào, tất cả đều chưa từngnghe thấy.
Ngày nay bọn họ đã cách xa phạm vi thế lực của Khánh Phong Thành. Theo sự chỉ dẫn trên địa đồ, bọn họ đã gần tới khu vực của Cẩm Tú Thành rồi!
Hiện giờ bọn họ cũng không biết nhóm người khác liệu có tin tức gì về Sở Mặc hay không. Bọn họ đôi bên không có bất kỳ liên hệ nào. Xuất hiện ở đây đều là tâm phúc bên cạnh Âu Dương Quang Đại quản gia. Một nhóm người ngựa khác sẽ không đưa cho họ bất kỳ tin tức có giá trị nào. Bọn họ cũng vậy! Người tu sĩ trung niên chính là Liễu Hải năm xưa tức giận mà rời khỏi Linh Vận Môn.
Sau khi rời khỏi Linh Vận Môn, Liễu Hải cũng không dẫn theo đoàn người đến Cẩm Tú Thành ngay, bởi vì y nghe nói Linh Vận Môn vẫn còn để lại một nhóm người tại đó. Y không dám đến, sợ sẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Rồi, tin tức về việc rủi ro của Linh Vận Môn truyền tới, bao gồm cả nhóm người ở lại Cẩm Tú Thành cũng bị Lục Thiên Minh do Sở Mặc hóa thành giết sạch. Có thế Liễu Hải mới dám mang theo đội ngũ của mình tiến đến Cẩm Tú Thành. Điều khiến y cảm thấy bất ngờ chính là y cũng không gặp phải bất cứ phiền hà nào tại đây cả. Sau đó y mới biết, hóa ra tòa thành này đã xuất hiện thêm một vị thành chủ!