Thí Thiên Đao
Chương 972 : Đổi kế hoạch khác đi
Ngày đăng: 04:34 19/04/20
Ba tuyệt đỉnh cường nhân, ba kẻ kể cả tầm mắt hay trang bị đều vượt xa tu sĩ thế giới này, giờ hiện ra trước Sở Mặc.
Sở Mặc cười khổ nói:
- Các ngươi thật coi trọng ta, không ngờ xuất động tam tôn lão tổ, Huyết Ma Lão Tổ đâu? Sao không tới?
Đối mặt với Sở Mặc, ba đại nhân vật không hề xem nhẹ mà còn ngưng trọng, đồng thời dùng thái độ bình ổn đối đãi. Huyết Ma Giáo nhị tổ Tiền Thông Nguyên, đại mập mạp tròn vo mỉm cười:
- Thưa Sở công tử, lão tổ gần đây bế quan, ừ, lão tổ tu luyện tuyệt thế công pháp, cũng tới lúc mấu chốt rồi, sau khi xuất quan sẽ chọn dùng tinh linh Công chúa. Đến lúc đó, lão tổ có thể trở về Tiên giới, sau đó lại trở về Thiên giới.
Huyết Ma Giáo tam tổ Vạn Đại Hải gật gật đầu:
- Đúng vậy, nếu không thể nhân cơ hội này diệt trừ hắn, khiến ngươi cũng không có bất cứ hy vọng nào!
- ---------oOo----------
- Vậy người có thể chất Tiên Thiên Tiểu Linh Thể kia… cũng được.
Tiền Thông Nguyên nói.
Sở Mặc lại lắc đầu:
- Nàng cũng không được!
- Vậy…
Tiền Thông Nguyên có chút chần chừ.
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn ba người với vẻ mặt nghiêm túc:
- Ta không thèm để ý nhiều năm như vậy các ngươi đã làm bao nhiêu chuyện xấu, có đáng chết hay không. Những thứ này chẳng có quan hệ trực tiếp gì đến ta. Ta cũng không cần các ngươi từ nay về sau phải cải tà quy chính, bởi trời xanh có mắt, thiện có thiện báo, ác giả ác báo, các ngươi sẽ tự có nhân quả của mình. Nhưng chuyện như vậy sau này đừng nhắc lại. Ta tuyệt đối sẽ không chọn cách hy sinh người khác để giúp đỡ chính mình.
- Sở công tử cũng không thể nói như vậy được.
Vạn Đại Hải nói:
- Có một loại hy sinh là quên mình vì người khác. Ta tin nếu chúng ta nói rõ với vị đồ đệ kia của ngươi, nàng sẽ đồng ý.
Tiền Thông Nguyên vỗ vỗ eo, bởi vì y không với tới vai Vạn Đại Hải:
- Thôi lão tam, dẹp ý định đó đi, kể cả cho chúng ta thuật Bách Biến, chúng ta luyện thành hay không đã là một chuyện, mà dù luyện thành, ai trong các ngươi có đủ tự tin giết lão đại đây? Vạn Đại Hải ngẩn người, sau đó lắc đầu thở dài một tiếng, không nói gì nữa.
Lưu Thiên Phong nhìn Sở Mặc nói:
- Nếu là như vậy… không chừng có thể ám sát thành công!
- Cho nên, hiện tại ngươi hãy đem mọi chuyện có liên quan đến các ngươi nói cho ta biết đi.
Sở Mặc nhìn ba người, thản nhiên nói.
- Làm gì?
Ba người đều sửng sốt, sau đó kịp thời phản ứng lại, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi muốn biến thành hình dáng của chúng ta?
- Ngoại trừ biến thành các ngươi ra, thì ta còn cơ hội nào khác để tiếp cận y sao?
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Tự các ngươi nghĩ cho kỹ đi, dù sao một khi y thành công thì các ngươi sẽ đều phải chết. Các ngươi có thể từ chối, ta cũng có thể tự mình nghĩ cách giải quyết. Nhưng là vận mệnh của các ngươi…
- Được, nói thì nói!
Lưu Thiên Phong cắn răng một cái, nhìn Vạn Đại Hải và Tiền Thông Nguyên:
- Nhị ca tam ca, hai người thấy sao?
- Còn thấy sao được nữa? Cứ như vậy đi! Chỉ nói mỗi tin tức của chúng ta thì không được, nhất định phải ở lại đây vài ngày, để Sở công tử quen thuộc nhất cử nhất động của chúng ta, kể cả những chi tiết nhỏ nhặt nhất. Toàn bộ phải giúp Sở công tử rõ ràng! Nếu không, lão già kia ranh ma quỷ quyệt, chưa biết chừng sẽ nhìn ra sơ hở. Nếu thất bại trong gang tấc, đừng ai hòng sống sót được.
Tiền Thông Nguyên trầm giọng nói, y vô cùng thông thấu mấy vấn đề này.
Mấy ngày sau, Sở Mặc vẫn ở lại đây khôi phục thể lực, đồng thờikhông ngừng quan sát hành động của ba người Tiền Thông Nguyên, Vạn Đại Hải và Lưu Thiên Phong.