Thí Thiên Đao

Chương 980 : Đại Công Kê xuất quan (2)

Ngày đăng: 04:34 19/04/20


- Ngươi là ai?



Hỏa long trầm giọng hỏi.



Đại Công Kê quan sát tỉ mỉ hỏa long vài lần, sau đó đột nhiên cườilạnh nói:



- Là loại bò sát nhỏ bé nhà ngươi?



- Ngươi muốn chết!



Loài rồng cao ngạo, trước nay thích gọi sinh linh khác là loài bò sát nhỏ bé, nay bị Đại Công Kê gọi ngược thành như vậy, lập tức giận không kiềm nổi.



Nhưng câu nói kế tiếp của Đại Công Kê, lại khiến lửa giận của hỏa long rút lui như thủy triều.



- Bò sát nhỏ, còn nhớ năm đó bên ao Ngũ Thải không? Trong giọng nói của Đại Công Kê mang theo vài phần trêu tức:



- Nếu không nhờ có Kê gia cứu mạng, ngươi đã sớm bị người ta rút đi gân cốt rồi! Hẳn là Kê gia không nhận lầm chứ? Cái tên xui xẻo đó chính là ngươi rồi?



- Ngươi… ngươi là thiên kê?



Trong mắt của hỏa long tràn ngập sự rung động. Nhìn Đại Công Kê quan sát thật lâu, sau đó mới hóa thành hình dạng của một đại hán trung niên, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Đại Công Kê vái lạy:



- Tiểu long vụng về, không nhìn ra chân thân của thiên kê tiền bối, mong thiên kê tiền bối thứ tội!



- Được rồi, được rồi, ban nãy còn giương nanh múa vuốt cơ mà, đừng giả vờ nữa.



Đại Công Kê liếc mắt, cũng trở về hình dạng gà nguyên bản.



- Rất xin lỗi, thiên kê tiền bối, vãn bối bị phong ấn nhiều năm, đầu óc trở nên hồ đồ mất rồi.



Hỏa long cũng biến về chân thân chỉ dài một trượng của mình, nhìn Đại Công Kê mà nói.



- Sao ngươi lại ở nơi này?



Đại Công Kê nhìn hỏa long:



- Ngươi không phải nên ở Thiên giới sao?



- Sao thiên kê tiền bối cũng ở đây?



Hỏa long và Đại Công Kê mở miệng gần như cùng lúc, sau đó, nó cười khổ nói:




——----------oOo----------



Huyết Ma giáo.



Một lão già tướng mạo nho nhã, tóc bạc mặt mày hồng hào đang ngồi trên một tảng đá ở cửa động phủ, vầng trán mang theo vẻ nghiền ngẫm, nhìn ba ngươi trước mắt. Lão già này, chính là Huyết Ma lão tổ!



- Có chút kỳ quái?



Huyết Ma lão tổ nhe răng cười:



- Có phải cảm thấy ta không nên xuất quan vào lúc này? Có phải cho rằng… thời gian ta xuất quan hãy còn nửa năm đúng không? Huyết Ma giáo nhị tổ Tiền Thông Nguyên, tam tổ Vạn Đại Hải, tứ tổ Lưu Thiên Phong đều đồng loạt nở nụ cười, hành lễ với Huyết Ma lão tổ:



- Chúc mừng lão tổ sớm được xuất quan!



- Ha ha ha ha.



Từ cổ họng của Huyết Ma lão tổ phát ra vài tiếng cười không mang theo một chút cảm xúc nào, như thể phát ra từ máy móc vậy. Sau đó híp híp mắt, nhìn mấy người trước mắt, bỗng nhiên nói:



- Các ngươi đi theo ta… cũng có mấy trăm năm rồi nhỉ?



Tiền Thông Nguyên gật gật đầu:



- Thưa lão tổ, đã được ba trăm ba mươi lăm năm.



- Làm khó ngươi có lòng, nhớ rõ ràng như vậy.



Trong con ngươi Huyết Ma lão tổ lóe ra ánh sáng, nhìn Tiền Thông Nguyên, thở dài nói:



- Ta đúng là còn có chút không nỡ giết các ngươi rồi.



Ba người Tiền Thông Nguyên nhìn nhau, đồng loạt quỳ xuống đất, ngay trước mặt Huyết Ma lão tổ.



Giọng Tiền Thông Nguyên run rẩy nói:



- Lão tổ, vì sao phải giết chúng ta?



Vạn Đại Hải nói:



- Chúng ta đi theo lão tổ, tận tâm tận lực, không chút lơ là, vì sao?