Thí Thiên Đao

Chương 991 : Máu tươi lênh láng

Ngày đăng: 04:34 19/04/20


- Trưởng lão, ngươi trở về đi thôi.



Khí tức trên người Kỳ Tiêu Vũ đột nhiên thay đổi, từ một công chúa Tinh linh mềm mại nháy mắt biến thành một nữ vương kiêu ngạo.



Lại còn là nữ vương bóng tối. Con ngươi nàng trong trẻo mà lạnh lùng, nàng nhìn Sở Mặc nói:



- Chuyện này là chuyện riêng của ta. Ta không cần các ngươi thông cảm, cũng không cần các ngươi thương hại. Ta không muốn liên lụy đến các ngươi. Dù toàn bộ Tinh linh tộc có tụ lại cũng không đủ để giết chết Huyết Ma Lão Tổ đâu. Nên đừng ở đây cản ta nữa, mau về đi!



Trong lòng Sở Mặc không khỏi thầm khen: nàng quả nhiên thông minh.



Một làn gió kỳ dị thổi đến, mang theo khí lạnh thấu xương, nháy mắt bao phủ cả vùng đất này. Huyết Ma Lão Tổ đến rồi!



Từ xa nhìn lại, phía chân trời, một nam thanh niên mặc áo choàng đen đang đạp gió mà đến.



Nam tử này đang lớn tiếng gọi:



- Tiểu Vũ… Tiểu Vũ… Ngươi ở đâu? Ta đến tìm ngươi đây.



Sở Mặc lập tức sửng sốt, mặt dại ra, khóe miệng co quắp. Kỳ Tiêu Vũ đồng dạng đơ người, nhìn Sở Mặc đã hóa thành trưởng lão, lại nhìn về chân trời phía xa.



- Khỉ thật!



Sở Mặc không nhịn được mắng một câu.



Thanh âm lúc nãy không thể quen thuộc hơn. Ai mà không biết giọng mình thế nào chứ.



Sở Mặc xoay người, nhìn một thân ảnh đang lướt đi trong gió.



Một người toàn thân áo đen, tóc dài như thác, đen như mực, đón gióbay phấp phới, cả người nhìn như trích tiên.



Sở Mặc không nhịn được mắng:



- Gia lúc nào ăn vận bảnh bao như thế chứ?



Nhưng trong lòng cũng không khỏi rung động.
- Tiểu Vũ, ta là Sở Mặc, là người từng thề đồng sinh cộng tử với ngươi đó!



Đôi mắt Huyết Ma Lão Tổ đỏ lên, thanh âm tràn đầy bi thương.



- Ta không tin, ta không tin ngươi thật sự quên ta. Ta biết rằng ngươi không thay đổi. Ta biết ngươi vẫn nhớ ta. Ngươi nói đi!



Sở Mặc lạnh lùng:



- Mời ngươi lui lại, nếu không, ta sẽ không khách khí.



Ánh mắt Huyết Ma Lão Tổ lộ vẻ dữ tợn, lão cười lạnh:



- Ai cũng không ngăn cản được quyết tâm đến với Tiểu Vũ của Sở Mặc ta. Nếu ngươi là trưởng lão của Tinh linh tộc, chắc các ngươi vẫnbiết lời hứa lúc trước. Ta không tin ngươi chưa nghe nói về ta. Tránh ra đi! Nơi này không có việc của ngươi. Huyết Ma Lão Tổ hung tàn vô độ. Ta tới đây là để cùng sống cùng chết với nàng. Các ngươi không cần thiết liều mạng.



Sở Mặc cảm thấy thật hoang đường. Nếu người Huyết Ma Lão Tổ biến thành không phải là hắn, hắn không chừng sẽ bị lừa gạt. Hành động của người này còn tốt hơn chính bản thân Sở Mặc nữa.



Đúng là tình sâu như biển, mãi không chia cắt.



Huyết Ma Lão Tổ lại nhìn Kỳ Tiêu Vũ, khẩn thiết nói:



- Tiểu Vũ, hãy tin ta. Ta nhất định sẽ giúp ngươi vượt qua cửa ải này. Ngươi đừng đem lòng mình đóng lại, được không?



Kỳ Tiêu Vũ rốt cuộc hơi buông lỏng, mắt đỏ lên, thanh âm run rẩy:



- Ngươi… ngươi tới làm gì? Chuyện này không quan hệ gì với ngươi.



- Ta sẽ không bỏ ngươi.



Huyết Ma Lão Tổ bước thêm hai bước, căn bản không thèm nhìn Sở Mặc đứng cạnh, đến chỗ Kỳ Tiêu Vũ, thanh âm run rẩy nghẹn ngào:



- Tiểu Vũ, ta rất nhớ ngươi. Đúng lúc này.



Sở Mặc tức nghiến răng nghiến lợi. Mắt thấy Huyết Ma Lão Tổ sắp đến chỗ mình, lập tức không do dự, rút đao, bổ thẳng xuống đầu Huyết Ma Lão Tổ.