[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1193 : Lên án kịch liệt

Ngày đăng: 05:33 22/08/19

Bốn phương tám hướng, lúc này một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người đều khiếp sợ cảnh tượng này. Hiển nhiên, đây vẫn thuộc loại bí ẩn của Tiên giới!  Rất nhiều người không có liên quan đến người Lạc gia, ánh mắt chợt sáng lên, ngọn lửa hiếu kì trong mắt bọn họ hừng hực thiêu đốt.  Con ngươi Lạc Vũ Thành lạnh tanh nhìn Thịnh Vĩnh Huy trong thủy kính thuật, cười lạnh nói: - Tùy tiện tìm một tên ăn mày mà dám tùy ý mạo danh người đã chết, các người tính toán thật sự cao minh!  Thịnh Vĩnh Huy trong thủy kính thuật thản nhiên cười: - Lão già kia, ngươi không cần nói những thứ vô thưởng vô phạt, cũng không cần tự cho rằng giảo hoạt gì. Tất cả mọi người không ngốc gì cả, bọn họ có mắt, bọn họ có tâm, bọn họ sẽ biết phán đoán!  Nói xong, Thịnh Vĩnh Huy trầm giọng nói: - Năm đó Thịnh mỗ lấy được một mỹ nhân được xưng là đệ nhất mỹ nhân Tiên giới, Lục Trầm Ngư làm vợ, Lạc Vũ Thành ngươi tham gia hôn lễ hôm đó của ta, đã thèm chảy nước miếng với thê tử của ta, còn từng âm thầm ám chỉ cho phụ thân ta, muốn trước khi ta … âu yếm chút.  - Ngươi ngậm máu phun người!  Lạc Vũ Thành giận dữ mắng mỏ.  Phía sau một đám người của Lạc gia cũng liền lên tiếng mắng mỏ.  - Quả thực chính là ăn nói xằng bây!  - Quả thực là nói bậy bạ!  Tuy nhiên, Thịnh Vĩnh Huy trong thủy kính thuật, sắc mặt không chút thay đổi, tuy rằng vẫn rối bù, nhưng vào lúc này, vẫn có phong phạm của một đại tông sư. Trầm tĩnh khiến người ta sợ hãi!  Hắn căn bản cũng không để ý tới Lạc Vũ Thành và người Lạc gia nói gì, vẫn thản nhiên nói: - Cha ta đối với loại người vô sĩ như ngươi cảm thấy khiếp sợ, ngay lúc đó liền nghiêm túc cự tuyệt ngươi. Vì thế, lão già ngươi có chút thẹn quá thành giận, tuy nhiên trở ngại thân phận địa vị, ngươi lúc đó không nói gì. Không thể không bội phục cảnh giới vô sĩ của ngươi, nếu vô sĩ cũng có cảnh giới, chỉ sợ vô sỉ của ngươi, đã đạt đến cảnh giới chí tôn rồi! Loại tình huống đó, ngươi không ngờ vẫn có thể cười tủm tỉm ăn hết tiệc rượu. Sau đó lại kéo tay ta, chúc chúng ta sống tốt … lúc đó ta căn bản không biết chuyện này, còn tưởng ngươi có lòng tốt. Ai có thể ngờ, ngươi căn bản chính là súc sinh lòng người dạ thú!  Sắc mặt của Lạc Vũ Thành đã không còn là xanh mét, mà là đen đến tím ngắt, nếu đây không phải thủy kính thuật, mà là Thịnh Vĩnh Huy ở trong này, hắn nói cái gì cũng đánh một bạt tai cho chết!  Thủy kính thuật này … là Phục Tiểu Điệp thi triển, chỉ cần giết nàng. . . trong lòng Lạc Vũ Thành nghĩ, không khỏi liếc nhìn Phục Tiểu Điệp bên kia.  Ma Quân thản nhiên nói: - Lạc Vũ Thành, nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của thê tử ta, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ Lạc gia ngươi!  - Ngươi dám uy hiếp ta … Lạc Vũ Thành hét lớn, muốn thông qua cơ hội này để chuyển hướng đề tài.  Nhưng không ngờ tới, phía sau Ma Quân, bên trong Đan Tông đột nhiên truyền tới một âm thanh thản nhiên: - Lạc gia chủ làm gì kích động như vậy? Thật thì không giả được, giả thì không thể thật, sao không nghe người ta nói hết chứ? Nếu như ngươi thật sự trong sạch, cũng không bôi đen được ngươi, ngươi nói đúng không?  Những lời này tuy là không lớn, rất bình tĩnh, nhưng rõ ràng không chút hiểu lầm truyền đến tai của mỗi người ở đây.  Sắc mặt của Lạc Vũ Thành lúc này đã biến đổi, hắn lập tức nghĩ đến một người, liền im lặng.  Bên trong Thủy kính thuật, trên mặt Thịnh Vĩnh Huy vẫn không nhìn ra bất kì cảm xúc gì, thấy mọi người đều không nói, tiếp tục nói: - Chuyện đã qua nửa năm, vẫn luôn rất im lặng, nửa năm đó … cũng là khoảng thời gian trong cuộc đời mà Thịnh mổ vui vẻ nhất.  Tất cả mọi người có thể thấy, trong đôi mắt sáng ngời của Thịnh Vĩnh Huy trong thủy kính thuật lóe ra giọt lệ.  - Nửa năm sau, Thịnh gia phát hiện một khoáng mạch Tiên tinh cực lớn. Tuy nói Tiên giới tài nguyên không thiếu, coi như là phong phú. Nhưng tới hiện nay, mạch khoáng tiên tinh lớn như vậy … đã rất khó phát hiện. Cho nên, lúc đó chúng ta phát hiện, cơ hội quật khởi của Thịnh gia đến rồi! Dựa theo quan hệ của gia tộc phụ thuộc và chủ nhà, khoáng mạch chúng ta phát hiện, nộp lên bảy phần, bản thân có thể giữ lại ba phần! Mà ba phần này đã đủ cho Thịnh gia chúng ta phát triển rồi.  Trên mặt của Thịnh Vĩnh Huy, rốt cục lộ ra chút oán hận, nhìn hắn nhìn Lạc Vũ Thành, lạnh lùng nói: - Ai có thể nghĩ đến, sau khi chúng ta đem tin tức này báo cho Lạc gia … và đợi … không phải là phần thưởng, mà là cái chết! Lão súc sinh! Thịnh gia chúng ta trên dưới mấy vạn miệng ăn, bị các ngươi tàn sát hầu như không còn! Trên còn người già 80 tuổi, dưới có con nít còn chưa biết nói, các ngươi một ai cũng không tha hết! Giết đến sạch sẽ! Lão súc sinh . . ngươi nhẫn tâm như thế!  Bốn phương tám hướng, người càng ngày càng nhiều, nhưng lặng như tờ. Không có ai nói chuyện gì cả.  Trong giới tu hành chuyện diệt môn tuy không thấy nhiều, nhưng thực tế, cũng có lúc sẽ xảy ra. Nhưng mà nói ra, gần như tất cả các vụ án diệt môn, phụ nữ và trẻ em nhỏ dưới bảy tám tuổi, rất nhiều người sẽ giết. Tuy nói nhổ cỏ không trừ gốc là tối kỵ. Nhưng diệt cỏ tật gốc hoàn toàn … thật ra cũng là tối kỵ!  Dù sao ai cũng có người nhà, ai cũng có người già trẻ nhỏ. Hôm nay ngươi có thể giết hết cả nhà trên dưới người ta, không chừng tương lai có ngày nào đó, cũng sẽ có người đối xử như vậy với ngươi!  Cho nên, thông thường mà nói, cho dù là diệt môn, cũng sẽ cho đối phương một đường sinh cơ.  Giống Lạc gia như vậy, tiêu diệt mấy vạn người gia tộ phụ thuộc … thực ra cũng không nhiều.  Mấu chốt còn không phải có thâm thù đại hận gì, còn là gia tộc phụ thuộc của mình.  Lập tức, rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Lạc gia bên này, hoàn toàn xảy ra thay đổi!  Giữa bọn họ không ít người đến qua đây, nhưng không phải đến xem náo nhiệt, mà là đến lên tiếng ủng hộ Lạc gia!  Phải cùng Lạc gia, trảm yêu trừ ma, chém yêu nữ Phục Tiểu Điệp, diệt trừ Ma Quân. Nhưng đến bây giờ … cho dù bọn họ vẫn muốn đối phó với Ma Quân và Phục Tiểu Điệp, nhưng hoàn toàn không muốn đứng cùng một chỗ với Lạc gia rồi!  Ngay cả gia tộc phụ thuộc của mình cũng có thể diệt môn, ai dám quá thân với bọn họ chứ?  Trong lúc nhất thời, mà ngay cả nội bộ Lạc gia, cũng có cảm giác xấu hổ chịu không nổi.  Ở bên trong Thủy kính thuật, lời lên án mạnh mẽ của Thịnh Vĩnh Huy tiếp tụ nói: - Các ngươi giết sạch mọi người, cố tình để lại thê tử của ta Lục Trầm Ngư và ta, đưa tới trước mặt ngươi, lão súc sinh, còn nhớ ngươi đối xử thế nào với ta không?