[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 1197 : Đại chiến bùng nổ
Ngày đăng: 05:33 22/08/19
- Hồn phi phách tán rồi, ở đâu ra Địa phủ?
Tiểu Điệp bước đến bên cạnh Ma Quân, hướng tới người tu sĩ khác của Lạc gia đang ra tay. Hai vợ chồng, liên kết tấn công địch.
Chỉ trong nháy mắt ba bốn tu sĩ Lạc gia, bị Ma Quân và Tiểu Điệp chém thành cát bụi!
Lúc nãy tuy có hơn phân nửa người từng truy sát qua xin lỗi Ma Quân, nhưng kỳ thật còn có một số bộ phận vẫn còn mang theo các tâm tư khác nhau, không có xin lỗi. Nhưng cũng không ra tay, chỉ đứng ở đó xem thôi.
Khi thấy Ma Quân không ngờ dũng mãnh như vậy, trong nháy mắt giết được đệ nhất cao thủ Lạc gia, những người mang theo tâm tư khác … toàn bộ đều im lặng! Bọn họ cảm thấy sợ hãi mãnh liệt, lưng lạnh cóng, trong lòng càng lạnh buốt hơn!
Sau đó, bên trong trận doanh của Đan Tông, tất cả tu sĩ đều bắt đầu ra tay. Trực tiếp tấn công vào hướng trận doanh của Lạc gia.
Đám người kìa ra tay, cũng không phải là thần thông thuật pháp đơn giản gì, trong tay bọn họ ném ra vô số đan dược công kích!
Độc đan, bạo tạc đan, phong ấn đan. . . đủ loại, quả thực đủ loại.
Hai phe tương tiếp trong nháy mắt, Lạc gia bên này. . . đã bị thương nặng!
- … Đan Tông từ khi nào trở nên đáng sợ như vậy? Đan dược cổ quái của bọn họ từ đâu ra?
Một tu sĩ Lạc gia bi phẫn rống giận.
Lúc này, một tu sĩ Đan Tông ném về phía hắn đan nổ, cười trả lờ:
- Chính là các ngươi muốn giết Sở Mặc! Người đã luyện ra loại đan dược thật hùng mạnh!
Phù!
Uy lực của Bạo tạc đan, gần như là tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh tự nổ, tuy rằng không đến mức lập tức nổ chết Đại Thừa Kỳ trở lên, nhưng tuyệt đối sẽ làm cho hắn không chịu nổi. Hơn nữa tức giận hơn, người Lạc gia tu sĩ này trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Không đợi hắn có động tác nào, viên bạo tạc đan ném về hắn lần nữa.
Oanh!
- A!
Trong lúc nhất thời, dưới mảnh trời cao, đại chiến hoàn toàn bùng nổ!
Ma Quân dẫn theo Tiểu Điệp, trong giây lát tung hoành ngàn dặm, trong tay một trường đao cổ, xuất kích tám phương!
Quả thực dũng mãnh đến mức làm người ta không thể tin nổi. Giống như một chiến tôn thần tái thế!
- Ma Quân. . . Đã không phải là Ma Quân năm đó rồi, hắn trưởng thành nhiều lắm.
- Ma Quân tiến vào Phi Thăng kỳ, đã thế không thể cản được rồi. Chỉ sợ chỉ có Đại La Kim Tiên cảnh giới, mới có thể khống chế hắn.
- Đại La Kim Tiên? Ta cũng không phải chưa thấy qua Ảnh Âm Thạch chiến đấu của bọn họ, chỉ sợ là Đại La Kim Tiên, cũng không phải đối thủ Ma Quân!
- Hắn và Sở Mặc kia, rốt cuộc là quan hệ như thế nào? Ta nghe nói giữa bọn họ hình như có quan hệ rất mật thiết!
- Ta cũng nghe nói, hai người này dường như có liên quan.
- Ma Quân năm đó biến mất hoàn toàn trong Tiên giới, có rất nhiều người đều nói hắn chạy về Linh giới. Có lẽ, hắn ở Linh giới quen biết Sở Mặc.
- Không có khả năng, chuyện của Sở Mặc ở Linh giới, gần như toàn bộ đều được phát trên bản tin. Ta đoán Ma Quân năm đó có thể không phải chạy về Linh giới, mà là chạy về Nhân Giới!
- Điều này có thể sao?
Có người hô lên.
- Sao không thể chứ? Sở Mặc cũng là đến từ Nhân giới, nói không chừng, bọn họ ở trong Nhân giới có tụ hợp đặc biệt!
- Ngươi vừa nói như vậy, ta mới nhớ tới, nghe nói Sở mặc cùng với đan dược thương lớn nhất Linh Đan Đường ó quan hệ cực kỳ tốt, Đan Tông lần này … cũng chính là nhận được mệnh lệnh của Linh Đan Đường mới ra tay giúp đỡ. Mà Ma Quân năm đó là trúng thất sát chi độc…
- không phải là Sở Mặc cứu hắn chứ?
- Có khả năng này!
- Nhưng Sở Mặc lúc ấy chỉ là một thiếu niên Nhân Giới, hắn dựa vào gì có thể luyện chế ra đan dược cao cấp như vậy? Cho dù hắn có thể luyện chế ra, nhưng đi đâu tìm dược liệu?
- Các ngươi chẳng lẽ quên Huyễn Thần Giới? Sở Mặc năm đó có thể là vào lúc Nhân giới khi đó tiến vào đến Huyễn Thần Giới rồi!
- …
Những người xung quanh đó đều châu đầu ghé tai nghị luận. Bọn họ đang suy đoán quan hệ của Ma Quân cùng Sở Mặc, đồng thời cũng đang khẩn trương chú ý hướng đi của trận chiến này.
Bây giờ nhìn vào, , song phương dường như. . . là Ma Quân và Đan Tông bên này chiếm thế thượng phong!
- Không thể tưởng được, từ trước đến nay Đan Tông khiêm tốn … thật là đáng sợ!
- Xem ra sau này làm một số chuyện cần phải suy nghĩ cho phía Đan Tông bên này rồi.
- Làm ăn sau này của phái chúng ta, xem ra có thể nói chuyện với Đan Tông rồi.
- Hiện tại xin lỗi Ma Quân, còn kịp sao?
- …
Trong hư không, Ma Quân với tư thế vô địch đánh chết tất cả những người gần hắn.
Đến cuối cùng, tất cả tu sĩ Lạc gia đã gần như không người nào dám tới gần Ma Quân trong phạm vi ngàn dặm. Nhưng bọn họ không tìm Ma Quân, không có nghĩa là Ma Quân sẽ bỏ qua bọn họ!
- Tiên giới Lạc gia? Thiên giới Lạc gia? Các ngươi dám cùng đồ đệ của ta làm kẻ địch, thì chính là kẻ thù của ta! Thiên giới Lạc gia, có lẽ ta còn chưa có năng lực đảo điên đó, nhưng Tiên giới Lạc gia. . . Hôm nay, chính là ngày diệt tộc của các ngươi!
Trong con ngươi của Ma Quân lóe ra ánh mắt lạnh lẽo.
Tiểu Điệp làm theo, theo sát Ma Quân, bổ sung khuyết điểm của hắn. Trình độ ăn ý của hai người, đủ để cho vô số người cảm thấy xấu hổ.
Lạc gia bên kia gia chủ Lạc Vũ Thành không kìm nổi thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ nói Lạc gia ta nhiều cao thủ như vậy. . . Hôm nay trồng ở đây không thành sao?
Đan Tông bên kia tuy rằng cũng có thương vong, nhưng thương vong nhiều hơn là đến từ Lạc gia bên này!
Nếu tiếp tục như vậy phỏng chừng cũng không được bao lâu, Lạc gia thật sự sẽ hoàn toàn bại vong.
Lạc Vũ Thành trong lúc đó chợt quát một tiếng:
- Mời tổ khí!
Một lão tu sĩ già của Lạc gia, đột nhiên lấy ra một đoạn đao được tạo hình vô cùng quái dị, dường như chính là thân đao, sau đó thêm vào chuôi dao. Cây dao này đen xì như mặc, nhìn qua vô cùng cũ kỹ.
Đoạn đao đại khái dài chừng hai thước, hơn nữa chuôi đao, tổng cộng cũng dài ba xích. Nhưng cái chuôi đoạn đao vừa lấy ra, từ khoảng cách rất xa Ma Quân đã hơi nao nao, híp mắt, nhìn chằm chằm vào đoạn đao kia, lẩm bẩm nói:
- Hơi thở trên đao này …
Đang nói, tên tu sĩ già Lạc gia, một lão gia Phi Thăng kỳ đỉnh cao, cầm trong tay đoạn đao, trực tiếp bùng nổ, hướng tới đại quân Đan Tông bên này hung hăng một đao chém tới.
Một đao mang tối đen, giống như đao màu đen tia chớp, nháy mắt hướng về Đan Tông tu sĩ chém ngang tới.