[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1330 : Cố gắng của Ma Quân (1)

Ngày đăng: 05:35 22/08/19

- Chữa trị vết thương cho hắn trước đi, mường tháng huynh muội các người, cuối cùng cũng sẽ có ngày tụ hợp lại mà.  Bốn vòng huyết nguyệt giờ phút này tất cả đều im lặng, thật lâu sau, Như Ý mới từ từ nói: - Lần nữa hội tụ sao? Còn không biết họ còn ở trên thế giới này. Một chút cũng không cảm ứng được khí tức của họ.  - Ngươi là Như Ý, ngươi phải lấy tinh thần lại, chúng ta sẽ tìm bọn họ.  Thương Khung Thần Giám nói.  Sau đó, tất cả âm thanh đều biến mất.  Dược liệu nhiều từ trong Thương Khung Thần Giám tự bay ra, bay vào trong Hỗn Độn Hồng Lô, gần như muốn chôn cả người Sở Mặc.  Sau đó, Hỗn Độn Hồng Lô tự hành vận chuyển, bắt đầu luyện hóa.  Rất nhanh, thân thể bị đánh nát của Sở Mặc, liền bị những dược liệu kia luyện hóa ra dịch thuốc dạng lỏng bao phủ lấy, chủ còn lại một viên ở bên ngoài.  Thân thể rách nát kia, cũng không ngừng được chữa trị.  Thiên Ý Ngã Ý, quyển thứ tư, Duy Ngã Quyển. . . Kinh văn hung vĩ, cũng bắt đầu tự hành vận chuyển trong thức hải tinh thần của Sở Mặc, phát ra âm thanh ù ù, một lần nữa lan truyền đi … Giờ phút này, cách rất xa Sở Mặc, một đôi tình nhân đang ở bên nhau, người nữ rất xinh đẹp, khí chất cao quý, người nam anh tuấn, khuôn mặt cương nghị, mang theo vẻ lạnh lùng. Chính là hai người Ma Quân và Tiểu Điệp.  Hai người bọn họ đến Thiên Vực Thành hơi trễ, không đến kịp xem trận đấu của Sở Mặc, biết được đồ đệ ở Thiên giới có người che chở, Ma Quân và Tiểu Điệp hai người cũng không cố ý đi tìm hắn. Tiểu Điệp trước sau đều chú ý những tin tức liên quan đến Sở Mặc trên bản tin, biết được thân phận của Sở Mặc có lai lịch lớn, khiến hai người yên tâm rất nhiều.  Tuy nhiên đồng thời trong lòng cũng có chút lo lắng cho Sở Mặc, dù sao hắn vừa đến đyâ, đã chống lại những đại nhân Thiên giới, luôn khiến cho người ta có cảm giác không an toàn. Những đại nhân trẻ tuổi đó … người nào cũng đều là chuẩn Đế Chủ!  Thậm chí bọn họ nếu so với rất nhiều Đế Chủ Đại Năng … càng hào quang bốn phía!  Bởi vì chỉ cần bọn họ từ Thiên Lộ đi ra, có thể thoải mái đột phá cảnh giới Đế Chủ Tam Trọng trở lên.  Tuy nói trong truyền thuyết, cũng có tiền lệ Đại La Kim Tiên tiến vào Thiên Lộ, Đế Chủ bậc cao đi ra. Nhưng chuyện này … thật sự rất hiếm.  Sở Mặc cho dù từ quá khứ đến hiện tại, vẫn luôn biểu hiện rất yêu nghiệt, nhưng hắn cuối cùng là bị rớt xuống nhiều lắm, lúc hắn từ trong Thiên Lộ đi ra có thể trực tiếp thăng đến cảnh giới Đế chủ hay không vẫn là một điều chưa biết. Nếu như không thể thăng nhiều như vậy, vậy thì đối diện trấn áp mạnh mẽ của những đại nhân trẻ tuổi, thì sao chống cự?  Tuy nhiên hai người đối nhau, cũng là bất lực.  Trước đây lúc ở Tiên giới, có thể ngạo nghễ tung hoành, có thể quét ngang bát phương. Sau khi Phi thăng đến Thiên giới, cho dù hai người đều đã chuẩn bị tâm lý, những lại có loại cảm giác lực bất tòng tâm.  Tuyệt thế thiên kiêu Thiên giới thật sự là nhiều quá!  Thiên giới cũng quá lớn!  Biên giới rộng lớn vô ngần, trăm vạn dặm biên giới, thường lãnh địa chỉ của một gia tộc chiếm cứ mà thôi.  Hàng ngàn năm nay, có rất nhiều thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm xuất hiện.  Tuy rằng tuổi cũng đã không nhỏ, nhưng hai người vẫn có cảm giác đả kích. Bọn họ cũng đang cố gắng điều chỉnh tâm tình của mình, không muốn cho đồ đệ chế giễu. Cho dù Sở Mặc khẳng định không chê cười bọn họ. Nhưng Tiểu Điệp cũng được, Ma Quân cũng được, vẫn là hy vọng thông qua cố gắng của mình, vẫn có thể đủ làm gương cho đồ đệ của mình.  Chứ không phải quay lại, chuyện gì cũng phải để đồ đệ giúp đỡ làm. Đó cũng không phải là tính cách của Ma Quân.  - Thanh niên tự có cách thức trưởng thành của thanh niên, ta và nàng thật ra đều đã có chút già rồi.  Tiểu Điệp ngồi ở bên cạnh của Ma Quân, cười nhạt nói: - Ngươi xem Sở Mặc hắn sau khi phi thăng Thiên giới, thực lực nhanh chóng nâng cao, quả thực làm cho người ta khó có thể tin được. Hiện tại hắn lại tìm được người thân của bản thân, còn có nhiều đại nhân vật giúp hắn như vậy, chúng ta cũng có thể yên tâm.  Ma Quân nhẹ nhàng gật đầu, nắm tay Tiểu Điệp, trầm giọng nói: - Cho nên chúng ta mới càng không thể kéo hắn xuống, có thể giúp được thì giúp, không thể giúp thì …  Ma Quân nói đến đây, than nhẹ một tiếng: - Thì cách hắn xa một chút.  Tiểu Điệp nhìn thoáng qua Ma Quân, sau đó tựa đầu khẽ tựa vào vai Ma Quân: - Thiếp hiểu được tâm tư của người, người là sợ trở thành sự trói buộc của hắn, sợ một số tu sĩ mạnh sẽ thông qua chúng ta mà uy hiếp hắn.  Ma Quân gật gật đầu: - Nơi này là Thiên giới, là Niết bàn ước mơ mong muốn của tất cả tu sĩ. Nhưng cường nhân nơi này thật sự nhiều lắm.  - Ngươi mất lòng tin sao?  Tiểu Điệp dịu dàng hỏi.  - Mất lòng tin? Haha …  Ma Quân cười khẽ, vươn tay ôm lấy vòng eo mềm mại mảnh khảnh của Tiểu Điệp: - Trừ phi ta chết!  - Không được nói hươu nói vượn.  Tiểu Điệp sẵng giọng, sau đó nhẹ giọng nói: - Tinh khí của Thiên Lộ thật sự rất nồng đậm, thiếp đã cảm giác được, cảnh giới của thiếp sắp đột phá đến tầng Thiên Tiên.  - Chuyện tốt, ta hộ pháp cho nàng!  Ma Quân vẻ mặt vui vẻ.  - Nhưng người. . .  Tiểu Điệp có chút lo lắng nhìn Ma Quân, Ma Quân từ sau khi phi thăng đến Thiên giới, thực lực nâng cao chậm hơn rất nhiều.  Trên thực tế cũng không rất chậm, mấu chốt là so sánh với Sở Mặc, so với Tiểu Điệp, có vẻ chậm chút. Kỳ thật so với tu sĩ bình thường mà nói, tốc độ tăng lên của Ma Quân … vẫn là đáng để người khác ngưỡng mộ.  Sở Mặc không cần nói rồi, rõ ràng chính là một yêu nghiệt, bởi vì do nhiều nguyên nhân lưu lạc đến tuyệt thế thiên kiêu Nhân giới. Có được thiên chất không kém cỏi chút nào so với thiên kiêu cao nhất của Thiên giới, tốc độ nâng cao nhanh đến khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.  Tiểu Điệp bởi vì thân thể là Chuẩn Thánh Dược luyện hóa mà thành, thiên chất tự thân đã đạt đến tần huyền ảo, ngay cả Ma Quân cũng có chút không thể hiểu được. Xem tốc độ tu vi hắn nâng cao …gần như không kém chút nào với những đại nhân trẻ tuổi Thiên giới.  Đây cố nhiên khiến cho Tiểu Điệp cảm thấy sung sướng, nhưng nàng đang lo lắng tâm tình của Ma Quân, có thể vì vậy mà chịu ảnh hưởng.  Đầu tiên là đồ đệ, sau đó là thê tử. . . Tất cả đều trở nên ưu tú như vậy, lại nhìn chính mình. . . Dường như còn dậm chân tại chỗ, loại cảm xúc này, tin là người bình thường đều có.  Tu sĩ cũng là người, không phải thánh nhân, càng không phải là thần! Cũng có thất tình lục dục, cũng sẽ có các loại tạp niệm.