[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 1332 : Khiêu khích
Ngày đăng: 05:35 22/08/19
Lúc này đây, vài người cùng nhau tiến vào Thiên Lộ, Từ Yên cảm thấy đây là một cơ hội tốt để gia tăng cảm tình của Quách Văn Thịnh. Cho nên, dọc đường đi, nàng gần như là hướng tất cả mọi chuyện về phía Quách Văn Thịnh bên này.
Bao gồm lần này.
Lẽ ra nàng cũng không hiếu kỳ như thế, không muốn lãnh phải chuyện phiền phức. Nhưng Quách Văn Thịnh muốn nhìn, cho nên nàng hoàn toàn ủng hộ.
Vài người khác, cũng đều là bằng hữu từ nhỏ đến lớn của nhau, đối với mối quan hệ của một số người họ đều hiểu rõ, bởi vậy cũng không chen lời, im lặng đi theo, cảm thấy dù sao cũng không phải là vấn đề gì lớn lắm, cho dù gặp phả đại nhân trẻ tuổi, cũng có Lưu Vân ở đây, tin là không có vấn đề gì lớn.
Bởi vậy trong lòng của bọn họ, đối với trình độ tinh khí nồng đậm này cũng vô cùng hiếu kỳ, muốn biết rõ ràng rốt cuộc nguyên nhân như thế nào, người nào ở đây tu luyện mới có thể tạo ra loại tình huống như thế này?
Sau đó, đám người kia nhìn thấy Ma Quân.
Ma Quân lúc này đã ngưng tu luyện, tinh khí thiên địa nồng đậm kia cũng đã từ từ tản đi. Trong con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Ma Quân nhìn đám thanh niên trẻ tuổi trước mặt. Phát hiện người mạnh nhất, hẳn là cô gái đẹp nhất và người nam diện mạo tuấn tú đứng cạnh cô ta, hai người bên cạnh, có một đạo tiên khí lượn quanh. Hiển nhiên, đây là hai tu sĩ đã tiến vào cảnh giới Thiên Tiên.
Vài người khác, hẳn đều là cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng cả đám đều khí vũ hiên ngang, nhìn qua không phải là người có xuất thân bình thường.
Ma Quân không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn những người này.
- Lúc nãy ngươi tu luyện ở đây?
Quách Văn Thịnh vừa thấy Ma Quân, trong lòng chợt cảm thấy có chút thất vọng, vốn hắn tưởng có thể gặp được người đại nhân trẻ tuổi, như vậy có thể có cơ hội trở thành người tùy tùng.
Tuy rằng bên cạnh có quen đại nhân trẻ tuổi, ví dụ như Lưu Phong. Nhưng Quách Văn Thịnh lại không muốn đi theo Lưu Phong, cho dù Lưu Phong đồng ý, hắn cũng không đồng ý!
Ở trong lòng của Quách Văn Thịnh, đã xem Lưu Vân là độc chiếm của mình, nào có tỷ phu nào là người tùy tùng của em vợ mình? Chớ nói chi là hắn hiện tại rất chán ghét Lưu Phong, bởi vì tên đáng ghét kia không ngờ lại tốt với Sở Mặc như vậy! Khiến trong lòng của hắn vô cùng ghen tị.
Trước mắt vị này không phải đại nhân trẻ tuổi gì, từ khí tức trên người hắn, có lẽ là tu sĩ cảnh giới Đại La Kim Tiên. Điều này làm cho Quách Văn Thịnh ở có chút thất vọng, cảm giác ưu việt trong lòng hắn cũng dâng lên. Cho nên, thái độ nói chuyện của hắn cũng có chút không khách khí.
Con ngươi Ma Quân lạnh lùng thấy liếc mắt một cái nhìn Quách Văn Thịnh:
- Ngươi có chuyện gì sao?
Quách Văn Thịnh lập tức có chút tức giận, một Đại La Kim Tiên, lại dám ở trước mặt mình làm càn như vậy? Hắn cười lạnh một tiếng:
- Không có việc gì không thể tới nơi này? Đây là địa bàn của nhà ngươi?
Lưu Vân hơi hơi nhíu mi, đối với thái độ vô lý của Quách Văn Thịnh, nàng thật sự thất đủ rồi. Nhưng cũng không có cách, nếu không để ý đến tình nghĩa bạn bè, với đám người lỗ mãng và đi cùng với em trai, nếu như chỉ có thể đi với bạn bè này, tất cả từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cũng không thể bỏ một mình Quách Văn Thịnh được.
Ma Quân đã trầm mặc một chút, nói:
- Không phải là địa bàn của ta, các ngươi xin cứ tự nhiên.
- Thái độ của ngươi là thái độ gì?
Từ Yên bên cạnh Quách Văn Thịnh không quan tâm, lạnh lùng nhìn Ma Quân:
- Chỉ là một Đại La Kim Tiên, thái độ kiêu ngạo như vậy, chẳng lẽ không sợ rước họa vào thân sao?
Ma Quân hít sâu một hơi, hắn nghĩ đến Tiểu Điệp còn đang bế quan cách đó không xa, không muốn quấy nhiễu Tiểu Điệp, ép lửa giận trong lòng xuống. Nói cách khác, đừng tưởng đối phường có hai Thiên Tiên, năm sáu Đại La Kim Tiên, thực đánh nhau, hắn vẫn thật là không sợ!
Năm đó ở Tiên giới người đuổi giết hắn còn nhiều hơn! Cảnh giới cao hơn hắn cũng nhiều hơn rất nhiều!
Chiến đấu, nhiều khi cũng không phải cảnh giới càng cao thì chiến lực nhất định càng mạnh.
Một đám tiểu tử thối mà thôi!
- Xin lỗi, thái độ của ta có chút vấn đề. Ta không muốn gây chuyện rắc rối.
Ma Quân trầm giọng nói.
Lưu Vân lúc này có chút không nhịn được, nhíu mi nhìn Quách Văn Thịnh và Từ Yên nói:
- Chúng ta đi thôi, chúng ta tiến vào Thiên Lộ là để tu luyện, không phải bới móc.
- Thứ này không hiểu quy củ, phải cho hắn hiểu rõ mới được!
Quách Văn Thịnh lạnh lùng nói.
Từ Yên ở bên cạnh nói:
- Đúng vậy, thứ không biết chết sống, thực cho là mình là một nhân vật sao? Không cho hắn giáo huấn một chút, hắn sẽ không nhớ đâu!
Ma Quân lẳng lặng đứng ở nơi đó, như nước sâu núi cao, trên người đã bắt đầu lấy thế. Nhưng có chút phiền rồi, những người này tiếp tục ở đây náo loạn, khó tránh sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Điệp đang bế quan xống kích Thiên Tiên.
Nếu bọn họ thật sự quấy rầy đến Tiểu Điệp tu luyện, Ma Quân tuyệt sẽ không bỏ qua cho đám người kia.
- Ai ôi! ! ! ? Ngươi xem bộ dạng của hắn … còn có vẻ không phục? Lưu Vân … ngươi nói loại này không giáo huấn cho hắn một trận, còn có thể sao?
Ma Quân lúc này bỗng nhiên ngẩng đầu, hơi hơi nhíu mày, nhìn về phía Lưu Vân:
- Ngươi tên Lưu Vân?
Lưu Vân hơi ngẩn ra, gật gật đầu.
Lúc này, Quách Văn Thịnh ở một bên quát lớn:
- Ngươi là thứ gì? Tên của Lưu Vân công chúa có thể cho loại người như ngươi gọi sao?
- Đúng đấy, cũng không soi bộ mặt của mìn đi, loại rác rưởi như ngươi, cũng xứng đáng gọi thẳng tên của Lưu Vân công chúa à?
Từ Yên ở bên cạnh âm dương quái khí nói.
Lưu Vân nhíu mi nhìn hai người:
- Hai người, có thể nói ít được hay không?
- Lưu Vân, không phải ta nói người, cho tới bây giờ, khuyết điểm lớn nhất của người chính là quá lương thiện, đối với ai người cũng không đề phòng. Với loại người xa lạ này, nghe nói qua tên của người rất không bình thường? Có gì hay để nói với hắn ta chứ? Giáo huấn tắn một trận rồi đi là được.
Từ Yên ở bên cạnh châm dầu vào lửa.
Quách Văn Thịnh gật gật đầu:
- Đúng vậy, loại người này nên giáo huấn một trận rồi cho hắn đi càng xa càng tốt.
Con ngươi Ma Quân lạnh lùng, tuy nhiên ánh mắt nhìn về phía Lưu Vân trở nên nhu hòa rất nhiều. Hắn biết rằng đồ đệ của mình cùng với cô bé này có quan hệ phức tạp, bao gồm Sở Mặc không biết phải như thế nào đối mặt Lưu Vân, hắn cũng biết.
Chỉ có điều không ngờ tới trong tình huống như vậy mà gặp mặt, ít nhiều cũng khiến hắn cảm thấy có chút xấu hổ. Cũng may thái độ Lưu Vân khiến Ma Quân cảm thấy hết sức vui mừng, ít nhất, nàng không giống hai người kia ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh như vậy.