[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1433 : Lươn lẹo

Ngày đăng: 05:36 22/08/19

Kiếp vân hoàn toàn ngưng tụ, từng đạo thiên lôi màu tím tấn phong lên Đế Chủ bắt đầu đánh thẳng vào người Thủy Y Y.  Sở Mặc lộ rõ vẻ mệt mỏi. Hắn cười cợt nhìn Cự Linh Đế Chủ ở phương xa, thản nhiên nói:  - Ta đã bày một pháp trận khủng bố ở đây. Cự Linh, có ngon ngươi tiến vào coi.  Đúng là quá kiêu ngạo! Một tu sĩ Chân Tiên lại dám khiêu khích mộtĐế Chủ đại lão cấp cao.  Cự Linh Đế Chủ tức sôi máu, giận dữ hét:  - Thằng nhóc kia, ngươi quá ngông cuồng!  Nói xong định đi đến giáo huấn Sở Mặc nhưng bị Hàn Băng Đế Chủ ngăn lại.  - Đừng xúc động. Chỗ này không tầm thường đâu.  Hàn Băng Đế Chủ nói.  - Chỉ là một pháp trận do tên Chân tiên thiết lập sao có thể ngăn cản ta được chứ? Cự Linh Đế Chủ không phục nói.  Lại có một đạo thiên lôi đánh xuống. Thủy Y Y không bị ảnh hưởng tí nào, thong dong độ kiếp. Dường như chẳng có chuyện gì phát sinh.  Hàn Băng Đế Chủ lại nói:  - Trước không cần để ý bọn chúng. Sau khi nữ oa kia độ kiếp xong, chúng ta đến trấn áp tiếp.  - Đúng vậy, thiên kiếp của Đế Chủ có quá nhiều nhân quả. Nếu tùy tiện ra tay có thể phải nhận nhân quả, lại có thể bị thiên kiếp dính vào. Mặc dù chúng ta đã trải qua thiên kiếp này nhưng nếu hiện tại đinhận, sẽ không chỉ là thiên kiếp Đế Chủ nữa đâu.  Một Đế Chủ lớn tuổi cảnh cáo.  Hiện tại bọn họ đã là Đế Chủ. Một khi bị dính thiên kiếp, chắc chắn cũng sẽ là thiên kiếp mạnh hơn so với thiên kiếp của Đế Chủ bình thường. Dù không đến mức khủng bố như thiên kiếp của Chí Tôn nhưng tuyệt đối có khả năng khiến bọn họ ngã xuống.  Nhất là khi có một người bị dính có khả năng dẫn đến phản ứng dây chuyền. Mà ở đây có mười mấy Đế Chủ cấp cao đó. Khi đó thì vui rồi. Đừng nói bắt Sở Mặc, tự bọn họ khó sống, còn nói gì việc ra khỏi thiên lộ ra Thiên giới tung hoành nữa. Cự Linh Đế Chủ cũng không phải kẻ ngốc, rất nhanh nắm được điểm mấu chốt, không nhịn được mắng Sở Mặc:  - Ranh con, ngươi thật âm hiểm. Còn lâu mới bẫy được ông nội ta nhé.  Nói xong còn hơi đắc ý. Đám người bên cạnh không buồn nói gì. Mặc dù chiến lực của Cự Linh Đế Chủ rất hùng mạnh, nhưng đầu óc… thật không dám khen tặng.  Sở Mặc vẫn còn chút mệt mỏi, liếc xéo Cự Linh Đế Chủ một cái, cười khẩy:  - Không có gan thì thôi còn giả vờ làm đại nhân vật làm chi. Cứlàm như người ta không biết ngươi ý.  - Mẹ, bố không nhịn được nữa rồi!  Cự Linh Đế Chủ giận tím mặt. Là lão tổ của gia tộc cổ biết bao nhiêu năm trên thiên lộ, lão cũng là một nhân vật có tiếng. Dù là La Quật đại nhân cũng chưa từng cười nhạo lão như thế.  Mấy người Hàn Băng Đế Chủ cố kéo Cự Linh lại, cố gắng khuyên nhủ. Sắc mặt cả đám đều khó coi. Một phần vì tính nóng nảy của Cự Linh, một phần họ cũng hận Sở Mặc.  Một tên Chân tiên nho nhỏ mà thôi. Lúc trước thiên lộ có lan truyềnrằng hắn có thể chém đầu một Đế Chủ bậc ba nhưng những đại lão ở đây cũng chẳng để ý lắm.  Cảnh giới giống nhau nhưng vẫn có cấp bậc cả đấy. Chênh lệch cấp bậc cũng không vừa đâu. Nếu một Đế Chủ bậc ba dám nói linh tinh họ cũng có thể đập cho một phát chết tươi.  Khi nhận được tin của La Quật, bọn họ rất hưng phấn, căn bản thấy việc này quá đơn giản. Nên chẳng buồn nghĩ nhiều.  Một tên tiểu tử thối Chân tiên đến từ Thiên giới lại có khả năng dịch chuyển không gian, thời gian. Đúng là ông trời có mắt, cứu giúp bọn họ. Nên ngay từ đầu, thấy La Quật cẩn thận, bọn họ còn xem thường. Bắt một tiểu tu sĩ Chân tiên lại còn cần phải uy hiếp hắn, đúng là có chút hạ lưu đó?  Nhưng đến hiện tại, bọn họ minh bạch La Quật đại nhân đúng là người cơ trí. Thằng nhãi này cứ như cá trạch, quá lươn lẹo, muốn bắt không bắt được lại còn bị cắn trả một phát.  Cự Linh cười lạnh:  - Ranh con, ngươi không cần khích. Sẽ có lúc ngươi phải khóc thôi. Thiên kiếp của Đế Chủ bên kia đang ngày càng dày đặc, lại có tiếng sét đánh vang lên. Thủy Y Y độ kiếp được một nửa rồi. Đúng lúc này, bầu trời xuất hiện dị tượng.  Sở Mặc không để ý tới Cự Linh Đế Chủ nữa mà hơi lo lắng nhìn Thủy Y Y. Hắn có chính kiến, nhưng không phải người sắt đá. Hắn biết tình cảm của Thủy Y Y dành cho hắn.  Nhưng hắn không thể hứa hẹn bất cứ điều gì, cũng không muốn học các tu sĩ khác, có nhiều đạo lữ. Lòng dạ hắn không hẹp hòi nhưng chỉ chứ được hình bóng một người. Thế giới bao la nhưng trong mắt hắn cũng chỉ nhìn thấy người đó mà thôi. Hình bóng kia chính là toàn bộ thế giới của hắn.  Hắn hy vọng Thủy Y Y có thể vui vẻ sống trên thế gian. Hắn biết, thiên kiếp của Đế Chủ đối với tu sĩ có nội tình hùng hậu như Thủy Y Y chẳng đáng là gì nhưng vẫn không nhịn được lo lắng.  Dị tượng trong hư không chậm rãi ngưng tụ, người đứng xa chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng lờ mờ. Nhóm Đế Chủ đứng ở đằng xa không nhịn được phóng mắt quan sát dị tượng.  - Trong không giống hình bóng của Chí Tôn cho lắm.  Hàn Băng Đế Chủ than nhẹ.  - Cũng không phải Chí Tôn pháp tướng.  Cự Linh Đế Chủ thi thào. Những Đế Chủ này không nhịn được cảm thán:  - Các tu sĩ Thiên giới tiến vào đợt này đúng là nhóm ưu tú nhất trong mấy vạn năm qua, nhân tài nhiều không kể xiết.  - Nghe nói có kẻ khi tấn thăng lên Đế Chủ đã có mười ba hình bóng Chí Tôn đó.  Có người cảm khái.  - Đợt này là gì đây? Nó chẳng giống hình bóng hay pháp tướng của Chí Tôn gì cả. Chẳng lẽ lại là… Một lão Đế Chủ hơi nhíu mày. Lão nghĩ đến một chuyện cực đáng sợ, không dám nhìn thẳng vào hai luồng ánh sáng phía trước, không nhịnđược hô lên :  - Không nên nhìn thẳng vào hình ảnh kia… Hai gã Đế Chủ khác bị chảy máu mắt. Dù không kêu lên nhưng vẻ mặt rất thống khổ.  - Đích thị là Chí Tôn pháp ấn rồi.  Đế Chủ già xác định được thì thét lên kinh hãi, không nhịn được lui về phía sau mấy bước, hoảng sợ nhìn hình bóng mờ ảo phía trước.  Mấy Đế Chủ khác cũng thu hồi mắt thần, dù không bị chảy máu mắt nhưng cũng hoảng sợ không kém. Chí Tôn pháp ấn còn cao hơn Chí Tônpháp tướng.  Hình bóng của Chí Tôn chỉ là di ảnh còn sót lại khi một Chí Tôn trẻ tuổi lên Thiên lộ, gặp được hậu bối đồng tộc đột phá phi thăng sẽ hiện lên, hộ tống trợ giúp hậu bối đó. Chí Tôn pháp tướng là dấu ấn của Chí Tôn được khắc lại khi người đó thành đạo, hòa vào hư vô, trở thành một quy tắc của thế giới.  Không phân biệt không gian, thời gian, chỉ cần gặp người có duyên sẽ đến. Giống như Ma Quân vậy. Vị Chí Tôn kia không thành đạo trên thiên lộ nhưng khi Ma Quân đột phá pháp tướng của người đó lại hiện ra. Đây là sức mạnh vượt qua các khái niệm thông thường về khônggian, thời gian.