[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 1693 : Đại chiến triển khai (1)
Ngày đăng: 05:39 22/08/19
Tất cả Ma tộc đều nhìn về phía Trân trân. Trân Trân mở miệng nói:
- Không cần gấp gáp, tạm thời bất lợi cũng không tính gì. Chiến tranh là như thế này, ai có thể kiên trì đến cuối cùng người đó mới là người chiến thắng chân chính. Chúng ta còn có Đại Ma vương! Chúng ta còn có còn nhiều vị Chí Tôn. Thông đạo không ngừng trong quá trình hoàn thiện, những Ma chủ cao cường tất nhiên phải đợi thông đạo hoàn toàn ổn định sau đó mới có thể qua đây. Hiện tại cho bọn họ tạm thời đắc ý vài ngày được rồi. Thắng lợi cuối cùng chắc chắn sẽ thuộc về Ma tộc chúng ta!
Rống! Hàng tỉ vạn sinh linh Ma tộc phát ra một trận rít gào kinh thiên!
Trân Trân đã nói như thế này rồi, đám Ma tộc trong lòng tự mình cũng đều hiểu đạo lý này. Biết rằng chân chính cao thủ Ma tộc vẫn chưa đến nhưng không thoải mái vẫn là không thoải mái. Vỗn dĩ đám Ma tộc xem ra bọn chúng một khi đi ra đường liên thông của cả hai thế giới chắc sẽ đem quân lâm thiên hạ, trấn áp toàn bộ khu vực Viêm Hoàng rộng lớn!
Căn bản không cần đến đám cao thủ xuất hiện, chiến đấu cũng đã kết thúc! Nhân tộc đã không còn Chí Tôn, căn bản không chịu nổi một chưởng, là vô cùng yếu ớt!
Hiện tại bọn chúng mới hiểu rõ chính mình nông cạn, bọn chúng vẫn luôn khinh thường Nhân tộc tu sĩ, họ có sự cứng cỏi và nghị lực vượt quá sức tưởng tượng của bọn chúng, thực sự không dễ gì đánh bại. Đặc biệt là nam thanh niên được xưng danh là Vua thiên giới kia, thực tế là quá mạnh rồi, ngay cả Trân Trân cũng không làm gì hắn được.
Sở Mặc dẫn dắt mọi người, vừa chia sẻ đồ ăn ngon, vừa chú ý hướng động bên kia Huyết Ma ngân hà. Hồng Nguyệt rất hiểu biết với nhiều chuyện xa xưa, nàng nhìn động tĩnh bên Huyết ma ngân hà, trong con ngươi không có sự hưng phấn và thoải mái như rất nhiều người khác. Nàng nhìn Sở Mặc nhẹ nhàng nói:
- Cái lối đi đó rất có thể vẫn chưa vững chắc, Ma tộc hùng mạnh, không có cách nào từ thông đạo đi qua, đáng tiếc chúng ta không có cách nào phá bỏ cái thông đạo đó đi.
Đế chủ Tử Yến thân là đồ đệ của Phiêu Linh nữ đế đối với những chuyện này cũng biết rất nhiều. Nàng gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, lối thông đạo đó chưa phải là thời điểm vững chắc. Ma tộc hùng mạnh không có cách đi qua, Trân Trân có lẽ cũng phát hiện sự nguy hiểm với Ma tộc sau đó mới vận dụng rất nhiều bảo vật mớimiễn cưỡng qua đây. Nhưng những Ma chủ mạnh mẽ hơn nhất định phải chờ đến khi thông đạo hoàn toàn ổn định thì mới có thể tới được!
Sở Mặc nhìn sự việc này, trong lòng cũng biết rõ ràng, nhưng lối thông đạo dính đến sức lực pháp tắc cao vô thượng, cho dù hắn có thể tiến thân vào trong, dùng sức lực cao cấp Chí Tôn cũng không thể can thiệp. Bởi vì pháp tắc can thiệp đó cần chấp nhận lực nhân quả rất lớn. Dưới bậc thánh nhân không ai có thể gánh chịu nổi.
Cho nên ngay cả là ông của Sở Mặc tái sinh đối mặt với tình huống này cũng giống vậy không có cách nào. Cũng may đến hiện tại bao gồm Trân Trân trong đó tất cả sinh linh Ma tộc đều không có phát hiện Sở Mặc khắc in pháp trận bên trong Huyết Ma ngân hà.
Pháp trận quá mức huyền ảo, Ma tộc vốn dĩ cũng không am hiểu cái này. Lúc trước bọn chúng nhất định là có hoài nghi nhưng gần như đều sắp biến mất rồi. Bởi vì cho đến hiện tại, đều không có động tĩnh gì. Dưới cái nhìn của các Ma tộc kia, nếu thật sự có pháp trận, Nhân tộc bên này chắc sẽ sớm không chịu được phát động rồi. Không thể để đợi đến bây giờ ?
Nhân tộc tu sĩ bên này, vẫn tiếp tục vui vẻ hết mình, vô số người xéăn thịt chiến tướng Ma tộc đó. Sinh linh cảnh giới Chuẩn Chí Tôn ẩn chứa đầy đủ tinh khí. Mỗi người đều ăn đến mức cả người lóe ra hào quang.
Ăn thịt uống canh sau đó chờ nướng thịt ưng.
Nhữn ngày này, tất cả người ở đây lúc trước nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Yến tiệc tiếp diễn liên tục ba ngày ba đêm.
Hầu như tâm trạng mỗi người Nhân tộc bên này đều phát sinh biếnhóa cực lớn so với trước đây. Bọn họ ngay thịt Ma tộc đều ăn no rồi, thì có cái gì đáng sợ hay sao?
Chiến tranh khó tránh phải đổ máu, khó tránh khỏi sẽ có hi sinh. Những người này trước khi đến đây đã nghĩ đến chuyện đó. Ở đây, sau khi trải qua trận chiến quy mô lớn kia bọn họ càng thêm hiểu rõ đạo lý này. Nhưng hiện tại bọn họ đều rất thản nhiên có thể cười với chiến tranh có thể trực tiếp đối diện tử vong.
Ít nhất hiện tại chúng ta đang ăn thịt Ma tộc!
Thế này là đủ rồi! Ông đây trước khi chết cũng nếm qua thịt của Ma tộc còn sợ cái gì nữa chứ ?
Ngày thứ tư, bên Huyết ma ngân hà cuối cùng cũng có chút động tĩnh. Quân đoàn hàng tỉ vạn ma tộc bắt đầu hướng về mảnh đất bên cạnh Huyết ma ngân hà, chậm rãi đi tới, dẫn đầu bọn chúng chính là Ma tộc trẻ tuổi Ma chủ Chí Tôn Trân Trân.
Sở Mặc cùng người bên cạnh liếc mắt nhìn nhau một cái sau đó thản nhiên nói:
- Xem ra Ma tộc bên kia có động tĩnh rồi. Hồng Nguyệt gật gật đầu nói:
- Hẳn là lối thông đạo trở nên vững chắc rồi.
Tử Yến Đế chủ nói:
- Đây là đang cho những đại nhân vật Ma tộc dọn trường rồi.
La Quật vẻ mặt lạnh lùng:
- Sợ là chúng ta lúc này qua đó sẽ quấy nhiễu những đại nhân vật này.
Đám người Ma tộc trẻ tuổi thiên kiêu, cũng giống vậy đang ở giữa đội ngũ đó. Trên người bọn chúng toàn bộ tản ra sát khi kinh người. Xem ra trong thời gian những ngày này đám Ma tộc bọn chúng sống rất áp lực. Tất cả sinh linh Ma tộc, tất cả đều xoa tay nhìn lên nóng lòng muốn tỷ thí.
Nhân tộc tu sĩ bên này, thế lực các chỉ huy bắt đầu động viên lần cuối cùng.
Sau đó, La Quật đã từng là Thiên Lộ Vương đứng ra, thời gian hai mươi năm này cũng đủ Thiên giới tu sĩ bên này nhận ra y, hiểu y và tôn kính y.
La Quật lớn tiếng nói :
- Vương không những cho chúng tôi xem một trận đấu Tru Ma đặc sắc, còn mời chúng ta ăn thịt Ma tộc, uống súp Ma tộc!
Trong hư không vô số Nhân tộc tu sĩ phát ra một tiếng cười trung trời. Trong tiếng cười tràn đầy sự thoải mái.
- Thịt ăn ngon không?
La Quật hỏi
- Ăn rất ngon
Vô số Nhân tộc tu sĩ phát ra tiếng hô rung trời.
- Súp uống ngon không?
La Quật lại hỏi.
- Ngon lắm
Tiếng hô rung trời tiếp tục.
Ở sâu trong bầu trời, Sức mạnh phong ấn khu vực đại Viêm Hoàng không ngừng sinh ra gợn sóng.
Sở Mặc và Hồng Nguyệt, Tử Yên, La Quật vân vân từ tu sĩ đỉnh cao Chuẩn Chí Tôn tất cả đều có cảm giác đặc biệt là Sở Mặc cảm nhậnđược gì đó nhiều nhất. Hắn thậm chí hơi hơi nhắm mắt lại cảm thụ pháp tắc hùng mạnh, không thể tiếp xúc này.