[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1889 : Tinh thần long (1)

Ngày đăng: 05:42 22/08/19

Trong đại điện, truyền tới một giọng nói uy nghiêm đáng sợ: - Vậy, đã điều tra ra chưa?  - Tạm thời. . . vẫn chưa, hiện tại chỉ biết người ra tay có cảnh giới rất cao, ở đây thuộc hạ có một tin tức do Tề Bằng canh giữ Tinh môn truyền tới, có lẽ, có lẽ có liên quan.  Người trung niên hoảng sợ nói. - Nói.  Trong đại điện, giọng nói uy nghiêm đáng sợ kia vẫn lạnh lùng như trước.  Người trung niên nói: - Tề Bằng truyền tới một tin tức, hắn nói, có người xâm nhập vào Bắc Đẩu đại vực từ sân thí luyện bên kia, người này cực kỳ mạnh, tinh đồ thánh khí trong tay hắn suýt chút nữa bị người này một quyền đánh hỏng. Sau đó không lâu… liền xảy ra chuyện ở Thiên Lang thành, mà biên cương Thiên Lang thành… Thuộc hạ cho rằng… hai chuyện này rất có thể liên quan đến nhau. Giọng nói trong đại điện ôn hoà hơn vài phần, nhưng vẫn lạnh lẽo như cũ: - Ý của ngươi là, có người từ sân thí luyện tới Bắc Đẩu đại vực của chúng ta, kẻ đó đã làm ra chuyện này?  - Bẩm Tứ trưởng lão, thuộc hạ phỏng đoán như vật.  Người trung niên lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng sợ hãi, nhưng y biết, cửa ải này xem như đã qua rồi. Y biết tại sao Tứ trưởng lão lại tức giận như vậy, bởi vì bảy tám người chết ở Thiên Lang thành kia đều là đệ tử thân cận của Tứ trưởng lão. Trong đó nghe nói cái tên Lục Bình kia còn có chút thân thích với Tứ trưởng lão. Cái chết của hắn có thể mới là nguyên nhân khiến Tứ trưởng lão tức giận. - Hiện tại, ngươi lập tức đến Thiên Lang thành, nhất định phải điều tra chuyện này tới cùng cho ta.  Trong đại điện, giọng nói của Tứ trưởng lão vô cùng lạnh lẽo: - Ngươi đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, Đỗ chấp sự, hiện giờ là thời kỳ vô cùng quan trọng, cấp bậc của ngươi cũng nên biết rõ một chút. Nếu làm hỏng chuyện lớn của giáo chủ, ngươi có một vạn cái đầu, cũng không đủ để chém đâu!  Đỗ chấp sự khẽ run rẩy, vội vàng đáp: - Đa tạ Tứ trưởng lão nhắc nhở, thuộc hạ đã biết. Thuộc hạ cáo lui, lập tức đi điều tra! - Đi đi.  Sau khi Đỗ chấp sự rời khỏi đại điện, trở về địa bàn của mình, lập tức triệu tập rất nhiều nhân thủ, vẻ mặt âm trầm đi tới Vận chuyển Trận.  Chuyện ở Thiên Lang thành giống như bọt nước, không hề tạo ra ảnh hưởng gì lớn.  Mà lúc này Sở Mặc cũng đã sớm đi xa khỏi biên cảnh của toà cổ thành kia, tới giữa một đầm lầy mênh mông.  Sở Mặc không nghĩ lại gặp hai người ở chỗ này. Đương nhiên, hai người kia cũng không biết Sở Mặc đã đến vì cảnh giới chênh lệch quá lớn, nên vẫn hồn nhiên thảo luận. Hai người này cũng là hai Chí tôn trẻ tuổi mới trở về từ Thí luyện tràng. Chủ đề nói chuyện của bọn họ cũng là mấy chuyện phát sinh ở Thí luyện tràng vừa rồi.  - Sư huynh, ngươi nói trong trận chiến này, người thắng sẽ là Sở Mặc hay Chung Thánh?  Tu sĩ Chí tôn trẻ tuổi hơn hỏi tu sĩ béo.  Tu sĩ béo nghĩ một chút rồi nói:  - Theo lý luận thì Chung Thánh sẽ thắng vì y xếp thứ hai Thiên bảng, lại có Chung gia ở đằng sau. Chung gia là quái vật cấp nào chứ? Trong gia tộc đó có Vô thượng tồn tại đó.  - Đúng vậy, có vẻ như Chung Thánh thắng chắc rồi. Nhưng sao sư huynh lại nói là theo lý thế?  Chí tôn trẻ tuổi lại hỏi.  Tu sĩ béo đáp: - Sở Mặc rất quỷ dị, khiến người ta khó nắm bắt. Hắn quật khởi quá đột ngột, phía trước hoàn toàn không nghe chút tiếng tăm nào, thế mà thình lình đánh bại Tuyết Vô lệ, trèo lên Thiên bảng. Ta nghe nói, hình như hắn không khiêu chiến mà chỉ tình cờ gặp mặt, chiến một trận thôi, Tuyết Vô Lệ còn bị thương rất nặng nữa. Mà ta còn nghe, nếu không có pháp khí hùng mạnh, thì đến mạng sống Tuyết Vô Lệ cũng chẳng giữ được đâu. Ngươi xem, đến Lưu Vân Phong là cái tên quen thuộc trên Thiên bảng cũng kết bái với Sở Mặc. Điều này nói lên rằng chiến lực của Sở Mặc không chỉ xứng đứng thứ chín ở Thiên bảng đâu. Tuy sau lưng Chung Thánh có Chung gia, nhưng sau lưng của Sở Mặc lại có thể là La Thiên hoàng tộc. Theo ta, trận chiến này về lý có thể Chung Thánh sẽ thắng nhưng ta lại cảm thấy Sở Mặc có cơ hội thắng nhiều hơn.  - Sư huynh thật lợi hại, biết nhiều quá đi. Tu sĩ trẻ tuổi bội phục nói: - Đệ còn nghe xuất thân của Sở Mặc rất không tầm thường. hắn đến từ Viêm Hoàng Đại Vực đó. Chỗ kia không phải là nơi bị phong ấn trong truyền thuyết hay sao? Làm thế nào mà hắn đi ra được chứ?  - Ta cũng không biết, đây không phải là việc chúng ta cần quan tâm.  Tu sĩ béo thở dài.  - Dù bên kia có náo loạn thế nào cũng không liên quan gì đến chúng ta. Chỉ cần lão tổ có thể thành công, về sau, chúng ta mới có cơ hội bước vào sân khấu lớn hơn.  - Đệ cũng hy vọng lão tổ có thể thành công. Vô thượng tồn tại đó… nghĩ thôi đã đủ thấy nhiệt huyết dâng trào rồi.  Chí tôn trẻ tuổi lộ vẻ mặt mong chờ.  - Tuy nhiên, nghe nói hành động của Bắc Đẩu giáo chúng ta đã khiến không ít người bất mãn.  Tu sĩ béo lạnh lùng cười: - Thì sao chứ? Đừng nói chúng ta còn lão tổ trấn thủ, cho dù không có thì toàn bộ Bắc Đẩu Đại Vực có bao nhiêu người dám ra vẻ trước mặt chúng ta chứ, có mà chán sống.  - Đúng vậy. Bắc Đẩu giáo đâu phải cái loại môn phái như HạoNguyệt tông đâu. Đường đường lão tổ Thánh nhân lại bị Sở Mặc một đao giết chết, đúng là mất mặt.  Chí tôn trẻ tuổi cười nói.  - Nên ta mới nói Sở Mặc rất kỳ lạ. Về sau, dù có gặp hắn cũng đi đường vòng đi. Còn Hạo Nguyệt tông… trừ Lưu Vân Phong, không còn mấy người có thể xuất đầu. Aiz, thế nhân đều khinh thường Bắc Đẩu chúng ta lại không biết chúng ta đang khiêm tốn. Ngày lão tổ thành công chính là lúc chúng ta xoay người.  - Dạ, lão tổ nhất định thành công Chí tôn trẻ tuổi gật đầu thật mạnh.  - Thật sự món đồ đó đang ở mảnh đầm lầy này sao ạ? Chúng ta đã tìm nhiều ngày thế rồi, đến một chút dấu vết cũng chẳng có.  Tu sĩ béo nói: - Lão tổ nói nó ở đây thì nhất định ở đây. Đừng nóng vội, chúng ta cứ tìm từ từ. Dù sao chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này là hai anh em chúng ta đã lập công lớn rồi đó.  - Vâng.  Chí tôn trẻ hơn gật đầu.  Sở Mặc nghe hai người đối thoại cũng không khỏi giật mình mộtchút. Không nghĩ Bắc Đẩu Đại Vực lại có nội tình hùng hậu vậy. Lão tổ của Bắc Đẩu giáo lại là Đại Thánh đỉnh cao mà dường như, lão ta còn muốn thông qua cơ duyên nào đó để lên Vô thượng tồn tại.  Nếu tin tức này rơi vào La Thiên tiên vực chắc chắn sẽ chấn động vô số người.  Đã nhiều năm rồi, La Thiên tiên vực còn chưa xuất hiện thêm tổ cảnh hay Vô thượng tồn tại. Đến lão đế vương cũng vượt ải thất bại. Tuy nói vì bị người khác can thiệp nhưng cũng đủ để chứng minh rất khó để lên cảnh giới đó. Thế mà ở một chỗ heo hút như Bắc Đẩu Đại Vực lại che dấu một người có thể xung kích tổ cảnh đại năng…