[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 1929 : . Cửu U cổ tộc (2)
Ngày đăng: 05:42 22/08/19
Trận doanh Hoàng tộc bên cạnh bọn họ còn có một số Đại Thánh cảnh giới cao thâm, nhưng Cửu U Thánh chủ cố tình chỉ mặt gọi tên, muốn khiêu chiến Cơ Thanh Vũ, rõ ràng là muốn nhặt nắn quả hồng nhũn. . Sở Thiên Cơ đối với việc này cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Bên này có mấy tu sĩ Đại Thánh cảnh của Cơ thị hoàng tộc lúc này cũng chạy đến, nhìn Cơ Thanh Vũ nói:
- Công chúa không cần ứng chiến, trận chiến này, giao cho chúng tôi đi.
- Đúng vậy Công chúa, loại hành vi của Cửu U Thánh chủ, quả thực không biết xấu hổ, rõ ràng là ức hiếp người!
Một Đại Thánh hoàng tộc bậc cao trong đó phát ra giọng nói ù ù:
- Cửu U Thánh chủ, Cơ Khải Toàn lại đánh với ngươi trận này!
- Cơ Thanh Vũ, ngươi mới là Thống soái tối cao nhất của quân đội, sao đây, ngươi không dám sao?
Cửu U Thánh chủ bên kia tiếp tục khiêu khích nói:
- Nếu không dám, cũng không có gì, ngươi chỉ cần công khai nói một tiếng, ngươi không dám đánh với ta, trận chiến này, sẽ ngừng lại, ba năm sau, chúng ta ở trên viễn cổ chiến trường tái chiến, như thế nào?
- Công chúa, đừng mắc mưu hắn. Loại người này quả thật là đồ cặn bã!
Cơ Khải Toàn vẻ mặt phẫn nộ, quát:
- Cửu U Thánh chủ, nói ít những lời vô dụng đi, ngươi không dám đánh với Cơ Khải Toàn ta, ngươi cũng lớn tiếng nói ra, trận chiến này, cũng tạm gác lại!
- Cơ Khải Toàn? Chưa nghe qua, ngươi không có tư cách đánh với ta.
Cửu U Thánh chủ cười lạnh trào phúng:
- Sao hả, Cơ Thanh Vũ, ngươi…
- Cửu U Thánh chủ? Chưa nghe nói qua, đồ rác rưởi ở đâu, cũng dám khiêu chiến mẹ nó?
Trong hư không vô tận, một đạo thanh âm lạnh như bang mang theo trào phúng vô tận vang lên, trực tiếp đánh tan lời nói của Cửu U Thánh chủ, đem những lời sau đó hắn định nói toàn bộ đều bị chặn.
- Con à?
Trên mặt của Cơ Thanh Vũ, lập tức lộ ra một chút khiếp sợ. Tiếp theo, vẻ mặt nàng liền lo lắng lớn tiếng nói:
- Cửu U Thánh chủ, ta. . .
Cơ Thanh Vũ nói còn chưa dứt lời, trong giây lát một hào quang đỏ thẫm, từ xa vũ trụ hư không sáng lên. Giống như một tia sáng vũ trụ, với tốc độ không thể tin nổi, trực tiếp hướng với phía Cửu U cổ tộc bên kia chém tới, những nơi đi qua, thiên khai.
Hào quang màu đỏ thẫm này, tản ra sát ý vô tận, gần như che khắp ngân hà.
Song phương đang giao chiến, cũng bị sát khí này ảnh hưởng, không kìm lòng nổi tất cả đều dừng tay lại, ngơ ngác nhìn đạo hào quang màu đỏ thẫm này.
Người của La Thiên hoàng tộc bên này cũng bị chấn động mất đi tư duy.
Trong mắt mọi người chỉ còn lại màu đỏ này.
- Tự tìm cái chết!
Cửu U cổ tộc bên kia, trong giây lát truyền đến một tiếng gầm.
Một đạo hào quang màu đen nháy mắt sáng lên, hướng về phía hào quang màu đỏ này, hai bên trong phút chốc đang vào cùng một chỗ. Cả vũ trụ hư không, chốc lát liền bị tan mất.
Một kích này của song phương khiến mang đến vết thương hư không quả thật là mang tính hủy diệt, bầu trời kia, giống như bị cày qua vậy, xuất hiện một vết thương sâu không lường. Trong đó pháp tắc bạo loạn, tỏa ra khí tức hủy diệt vô tận.
Ánh mắt của Cơ Thanh Vũ lập tức sáng lên, nàng quả thực không thể tin được, một kích như vậy, sẽ là do con mình đánh ra. Không ngờ mang theo sự bá đạo của tuyệt thế cường nhân! Không có tồn tại nào trên nữa, Cơ Thanh Vũ còn chưa bao giờ thấy qua người có thể chém ra một đao đáng sợ như vậy.
Cửu U cổ tộc bên kia lúc này mới truyền đến một tiếng kêu đau đớn. Trong thanh âm kia, đồng thời mang theo vài phần hoảng sợ.
- Rác rưởi, một người đàn ông, lặp đi lặp lại việc muốn khiêu chiến một nữ nhân không bằng cảnh giới mình, còn không ngừng nhấn mạnh thân phận của đối phương, Ngươi là người sao? Như vậy là có ý gì? Nói cho cùng, ngươi chính là một tên rác rưởi! Thật không biết loại người như ngươi có phải Cửu U lão tổ mắt bị mù hay không mà có thể cho ngươi hành Cửu U thánh chủ.
Thân ảnh của Sở Mặc xuất hiện bên cạnh Cơ Thanh Vũ, những lời của y chưa bao giờ ta qua bất kì tên cặn bã nào, trào phúng mà nói, so với bọn con cháu hữu lễ của La Thiên hoàng tộc không biết gấp bao nhiêu lần.
Khi nói chuyện, Sở Mặc cũng không cho đối phương bất kì cơ hội nào cãi lại, tiếp tục nói:
- Nói nhiều lời vô nghĩa vậy làm gì? Đánh thì đánh, rác rưởi! Sở Mặc ông nội ngươi đến rồi! Cửu U cổ tộc các ngươi không phải từ trên xuống dưới đều muốn giết ta sao? Ta đưa đến cửa cho các ngươi giết đây!
Nói xong, thân hình Sở Mặc chợt lóe, nháy mắt biến mất tại chỗ, ngay sau đó, hắn không ngờ cả người thẳng hướng đến trận doanh của Cửu U cổ tộc. Lướt qua chiến trường giao chiến của đại quân hai bên, lập tức xuất hiện ở bên Cửu U cổ tộc.
- Giết hắn!
- Tiểu súc sinh!
- Kiêu ngạo, ngông cuồng, tự tìm cái chết!
Ba gã tu sĩ Cửu U cổ tộc cảnh giới Đại Thánh, giận quát một tiếng, trực tiếp lao tới. Bọn họ nhìn phía ánh mắt của Sở Mặc, như là một người chết.
Một Đại Thánh trong Cửu U cổ tộc cười lạnh nói:
- Tiểu súc sinh, ngươi rất mạnh, tuy nhiên quá cuồng vọng. Dám xông đến đây! Đi chết đi!
- Con à!
Cơ Thanh Vũ không ngờ tới Sở Mặc kích động như vậy, trực tiếp xông vào trận doanh Cửu U cổ tộc, lập tức căng thẳng đến sắc mặt cũng thay đổi.
Sở Thiên Cơ đồng thời cũng hít thật sâu một luồng khí lạnh, đánh nhau nhiều năm như vậy, hắn đương nhiên hiểu rõ nội tình Cửu U cổ tộc. Sở Mặc xông vào như vậy, khác gì so với việc tìm cái chết.
Vài Đại Thánh của La Thiên hoàng tộc cũng vô cùng lo lắng, xông vào Cửu U cổ tộc bên kia. Cho dù bản thân bị trọng thương, cũng phải mang Sở Mặc về!
Nếu chẳng may Sở Mặc có gì không hay xảy ra, vậy thì sẽ to chuyện lắm đây!
Toàn bộ hoàng tộc, ai không biết tầm quan trọng của Sở Mặc? Nhưng nhánh bên của hoàng tộc, nếu không biết tầm quan trọng của Sở Mặc, làm gì trăm phương ngàn kế muốn giết y?
Vài Đại Thánh củaLa Thiên hoàng tộc cũng nhịn không được trong lòng âm thầm oán giận Sở Mặc, cảm thấy ythật sự có chút quá kích động rồi, thật sự là người trẻ tuổi mà, không biết trời cao đất rộng!
Cửu U cổ tộc nếu dễ dàng bị giết như vậy, bọn họ sớm đã động thủ, còn phải đợi cho tới hôm nay mới đánh sao?
Trái lại Cửu U cổ tộc bên này, rất nhiều người cảm thấy vô cùng hưng phấn!
Bao gồm cả Cửu U Thánh chủ, là hậu nhân con vợ cả của Cửu U lão tổ, gã đối với giá trị của Sở Mặc quả thực còn rõ ràng hơn bất kỳ ai!