[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1933 : Thiên Giới Hải vô biên (1)

Ngày đăng: 05:43 22/08/19

Toàn bộ mọi người đều lộ ra vẻ suy tư, Cơ Thanh Vũ gật đầu một cái, khẽ thở dài: - Hoàng tộc chúng ta lần này, sau khi chinh chiến bát phương, diệt rất nhiều thế lực. Rốt cuộc đối mặt với mấy cổ tộc. Thật ra thì coi như là đồng thời tuyên chiến với mấy cổ tộc. Đúng là giống như ngươi nói vậy, ở mấy chỗ trên chiến trường, chúng ta đều không chiếm ưu thế. Nhưng mà trước cuộc chiến tranh chấn động này, đế vương nghĩ chính là trận chiến tiêu hao.  Lời này vừa nói ra, Sở Mặc không khỏi lộ vẻ xúc động.  Trận chiến tiêu hao … những chữ này, một mở một đóng nói ra được, nhưng bên trong sẽ ẩn chưa tinh phong huyết vũ, nhưng khiến người ta khó mà động dung.  Cái gì gọi là trận chiến tiêu hao? Chính là ngươi chết một người, ta chết một người, lại mạng người để tiêu hao, để điền vào!  Đến cuối cùng, nội tình ai mạnh hơn, thì người đó mạnh hơn chút, người đó sẽ là người cuối cùng cười.  Nội tình của Hoàng tộc tất nhiên vô cùng mạnh, nhưng nếu là đồng thời chống mấy cổ tộc… áp dụng loại hình thức tiêu hao này, đến cuối cùng, sẽ có kết quả như thế nào, rất khó nói. Nhưng mà, cũng chỉ có phương pháp này, mới có thể kéo tất cả cổ tộc.  Chiêu này của Đế vương, không thể nói sai, thậm chí còn hết sức cao minh. Nhưng thật. . . Quá tàn khốc!  Sở Mặc không nhịn được than thở trong lòng: Nhân từ không nắm binh!  Bỏ ra những ý niệm phức tạp này, Sở Mặc nói: - Những cổ tộc này đối với chúng ta khẳng định là hận thấu xương, giống như lần này, Cửu U thánh chủ muốn khiêu chiến với mẹ, rõ ràng chính là đang khi dễ người, chán ghét người. Con nghĩ, chuyện này ở những chiến trường khác, cũng sẽ không mới mẻ gì đâu.  Cơ Thanh Vũ gật đầu: - Đúng vậy!  - Nhưng đây không được.  Sở Mặc nói: - Những người đứng đầu sau cổ tộc kia, toàn bộ đều bị kéo lại.  Cơ Thanh Vũ gật đầu một cái:  - Chiến trường hướng nam của chúng ta nơi này, Bằng đại thánh cùng Tuyết Giao đại thánh kéo Cửu U lão tổ lại, trên chiến trường phương tây, Hầu đại thánh kéo lại Tử lão tổ, Thiên Giới Hải ở chiến trường phương bắc, Hồ Thiên đại thánh cùng Ngưu Ma đại thánh kéo Hắc Ngư lão tổ. Ba phương này, chính là chiến trường chính của La Thiên Hoàng tộc chúng ta.  - Tử lão tổ? Một cái tên thật là kỳ lạ.  Sở Mặc chốc lát nhớ ra mình ở La Thiên Tiên vực có kết bái một đại ca Tử Đạo, ý thức thấy hai bên có khi nào có liên quan đến nhau.  Cơ Thanh Vũ tựa hồ cũng nghĩ tới cái này, lắc đầu một cái mẹ con Tử Đạo không liên quan đến gia tộc Tử gia, lão tổ này, rất có lai lịch, không ai biết bản thể của gã, nhưng có thể khẳng định, gã không phải là nhân tộc.  - Gia tộc Tử lão tổ cách chúng ta gần nhất?  Sở Mặc hỏi.  Cơ Thanh Vũ lắc đầu, rất xa, hơn nữa, ử lão tổ cũng không phải là gia tộc, mà là một cổ tông. Tông môn này thậm chí còn xưa hơn cả hoàng tộc chúng ta, có thể ngược về đến thời viễn cổ. Trong tông môn, tu sĩ sinh linh không phải là người đều chiếm chín phần trở lên.  - Năm xưa người xuất thủ đối với lão tổ, thì có Tử Lão Tổ?  Sở Mặc hỏi.  Cơ thanh vũ gật đầu: - Đúng vậy.  - Ta … Sở Mặc nói đến đó: - Chiến trường cách chúng ta gần nhất là chiến trường phương bắc của Hắc Ngư lão tổ?  Cơ Thanh Vũ trả lời.  - Vậy thì là bọn họ rồi.  Sở Mặc nói.  - Thật không thành vấn đề?  Sở Thiên Cơ nhìn Sở Mặc nói không cần miễn cưỡng, thật ra thì chúng ta có thể đánh bại Cửu U cổ tộc, cũng đã có thể chấn hưng thế lực nhiều lắm rồi.  - Còn chưa đủ.  Sở Mặc nhìn cha: - Nếu như lực lượng của chúng ta yếu hơn một ít, bọn họ sẽ sợ chúng ta sao?  Sở Thiên Cơ cười khổ nói tất nhiên là không, chiến đấu giữa tu sĩ, giết cùng chém tuyệt mới là bình thường. Nhân từ … bình thường chỉ nuôi một lượng lớn bạch nhãn lang mà thôi.  - Vậy không phải xong sao?  Sở Mặc vừa nói vừa đi: - Đến Thiên Giới Hải!  Quá dứt khoát!  Ngay cả những Đại Thánh hoàng tộc thế hệ trước cũng có chút gãi đầu. Nhưng mà, nguyên nhân họ gãi đầu chủ yếu là sợ Sở Mặc xảy ra chuyện. Đây thật sự là một bảo bối thật sự, ngàn vạn lần không thể để hắn có bất kỳ tổn thất nào.  - Muốn hay không, cũng phải nói với cửu cửu một tiếng chứ?  Cơ Thanh Vũ nhìn Sở Mặc.  - Nói cho người đó một tiếng.  Sở Mặc nói - Thừa dịp những lão bất tử kia bị cuốn lấy, chúng ta đánh gãy hết nanh vuốt của bọn họ rồi nói sau vậy!  - Được rồi!  Cơ Thanh Vũ cũng là một người tương đối quyết đoán, nhìn sự kiên trì, nàng cũng sẽ không phản đối.  Thống hận đối với những thế lực này, nàng cùng Sở Thiên Cơ, và con em hoàng tộc này, thật ra là mạnh hơn Sở Mặc nhiều. Nếu có cơ hội đánh bại những thế lực kia, bọn họ nhất định là không chút do dự. Chỉ bất quá quan hệ đến hôm nay mới có sở do dự.  Đại quân di chuyển, tiếp tục bước lên chinh đồ.  Ở trên đường, Sở Mặc nói chuyện mình trải qua ở Bắc Đẩu đại vực với cha mẹ, cùng với những chuyện mình làm sau khi trở về Viêm Hoàng đại vực.  Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ cũng không lộ vẻ xúc động, không nghĩ tới ở Bắc Đẩu đại vực lại lấy được thời cơ thành thần. Trước kia thật ra thì bọn họ mơ hồ cũng đã đoán được, nếu không, cảnh giới Sở Mặc tuyệt không thể nào lập tức tăng lên tới tầng thứ này.  Sau cuộc chiến đấu lần này, cảnh giới Sở Mặc đã sắp đến gần tột cùng đại thánh cảnh. Loại tốc độ tăng lên này, thật chưa bao giờ nghe. Ngay cả là những người đứng đầu tồn tại vô thượng kia, so với tuổi của Sở Mặc cũng không có loại tu vi này.  Cho nên, liên quan tới tương lai Sở Mặc, hai người bây giờ đều đã không dám dự đoán. Đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của bọn họ.  Liên quan tới tiên đoán do Linh Thông Thượng Nhân đưa ra, hai người bây giờ ngược lại tin 100% rồi.  Bởi vì cũng chỉ có loại này thiên tài yêu nghiệt vậy, mới có thể thật sự khuấy động phong vân toàn bộ La Thiên đại vũ trụ?  Đối với những chuyện Sở Mặc làm ở Viêm Hòang đại vực, Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ đều phải cho đánh giá cao.  - Con làm đúng, người bất kể đến lúc đó, cũng không thể mất gốc.  Cơ Thanh Vũ nói.  - Uống nước nhớ nguồn, con có thể làm như vậy, cha mẹ cảm thấy tự hào!  Sở Thiên Cơ rất cảm khái.  Quá ưu tú, đối với hắn mà nói, cũng là một loại cực lớn áp lực. Học trò vượt hơn sư phụ, mặc dù vui vẻ, nhưng chưa chắc không có một chút hơi lạc. Cũng may Sở Thiên Cơ trong năm tháng vô tận, đã sớm nhìn đời phai nhạt. Cộng thêm Sở Mặc bất kể như thế nào, cuối cùng là máu xương của hắn.