[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1966 : Quy tắc khác biệt? (1)

Ngày đăng: 05:43 22/08/19

Hắn còn đánh chết một tên con cháu đích xuất của gia tộc Hồng Hoang trong số đó, đồng thời đã dẫn ra một đạo thần niệm của Hồng Hoang lão tổ. Mặc dù chỉ là một đạo thần niệm rất mờ nhạt… tương tự như ấn ký, nhưng lại suýt chút nữa mang đến phiền toái lớn cho Sở Mặc.  Nếu không phải lúc đó Sở Mặc đã có Thần Văn chiến y, cảnh giới cũng vô cùng cao thâm, sợ rằng rất khó chạy thoát khỏi đạo thần niệmkia.  Từ đó tới nay, hắn cũng xem như là đã gieo nhân quả, sinh ra ân oán với gia tộc Hồng Hoang- tông tộc cổ xưa này. Cho nên, gia tộc Hồng Hoang có động thái bất thường trong ngày đại hôn của mình, Sở Mặc cũng không cảm thấy bất ngờ.  Sở Thiên Cơ không biết Sở Mặc còn có ân oán với gia tộc Hồng Hoang, có chút bất ngờ hỏi: - Xảy ra chuyện gì vậy? gia tộc Hồng Hoang… muốn tới gây chuyện sao? Sở Mặc nói: - Cha yên tâm đi, không có gì ghê gớm hết. Chẳng qua là đám hoàng tộc bàng chi lúc trước dẫn theo một số tu sĩ của gia tộc Hồng Hoang tới Viêm Hoàng đại vực, muốn đánh chìm Viêm Hoàng đại vực. Tiêu diệt tất cả sinh linh. Đúng, chính là lần ông nội con và bọn họ xuất thế từ Quy Khư. Đúng lúc bị chúng ta đuổi kịp, tàn sát đám con cháu của gia tộc Hồng Hoang kia. Trong số đó có một tên đích xuất, trên người hắn có một đạo thần thức của Hồng Hoang lão tổ… Sở Thiên Cơ líu lưỡi không nói nên lời.  Những người khác ở trong phòng cũng đều bị chấn động không nhẹ. Há mồm trợn mắt nhìn Sở Mặc.  Trận chiến giữa Sở Mặc và Chung Thái Vân ở biển Thiên giới phương bắc cũng không phải là lần đầu tiên hắn đối mặt với sức mạnh của lão tổ!  Tên yêu nghiệt này!  Thậm chí ngay cả sâu trong nội tâm của Sở Mặc cũng có cảm giác như vậy.  Sở Mặc nhìn bọn họ: - Sao? Nhìn ta như vậy làm gì? Đó chỉ là một đạo ấn ký thần thức của lão tổ mà thôi, cũng không phải là chân thân của lão tổ, không có gì đáng sợ đâu.  Khương Thái Nguyệt lập tức trợn mắt: - Ta không muốn nói chuyện với yêu nghiệt.  Trương Nhã Lộ đeo một cái kim quan lên đầu Sở Mặc, yếu ớt nói: - Đột nhiên ta cảm thấy, nên trở về bế quan.  - Ừ, ta cũng nghĩ như vậy.  Lưu Vân Phong đứng bên cạnh nói. Tử Đạo nhìn Sở Mặc: - Lão Tam, ngươi còn chuyện gì kích thích bọn ta, có thể nói ra một lần luôn, được không?  - Đúng, sức chịu đựng của bọn ta có hạn.  Ma nữ nói.  Sở Mặc lầu bầu: - Được rồi, hôm nay sẽ có rất nhiều chuyện kích thích.  Mọi người đều im lặng không nói. Sở Thiên Cơ nhìn Sở Mặc, chợt giật mình, thầm nói tiểu tử này, chắc không còn chuyện gì giấu ta nữa chứ?  Nhưng nhìn trái nhìn phải cũng không thể nhìn ra bất cứ cái gì dị thường trên mặt Sở Mặc, cũng đành tạm thời đè nén nghi hoặc trong lòng.  Giờ lành sắp đến.  Ngay cả đế vương cũng đi cùng rất nhiều người, xuất phát tới toà lễ đường rộng lớn kia. Lễ đường là một tiểu thế giới độc lập!  Thân là hoàng tộc, đương nhiên cũng bạo tay chi không ít. Lễ đường để Sở Mặc cử hành hôn lễ đủ để chứa ngàn vạn người dự lễ cùng lúc!  Những người không thể đến gần, cũng sẽ có kính tượng lớn chiếu lại khung cảnh ở hiện trường.  Cho nên, không cần lo lắng chuyện tân khách để lỡ mất cảnh tượng sôi nổi ở hiện trường.  Còn về tiệc rượu, hoàng tộc đã bắt đầu chuẩn bị từ nhiều ngày trước. Vì tiệc cưới lần này, hoàng tộc thật sự là hao tốn không biết bao nhiêu tiền của. Rượu và thức ăn trong tiệc cưới vô cùng xa hoa, gần như trước đây chưa từng có!  Khi đế vương tiến vào lễ đường, tiệc cưới hôm nay đã vô cùng đông vui nhộn nhịp, lúc này gần như tất cả tân khách đều đã có mặt.  Đám minh hữu thân cận với hoàng tộc, mỗi một tông môn, trong gia tộc, từ Tông chủ, gia chủ, đến trưởng lão, gần như không sót một ai, tất cả đều đích thân tới dự, hơn nữa còn mang theo lễ vật vừa dầy vừa nặng.  Đây là mấy vạn năm gần đây, lần đầu tiên La Thiên hoàng tộc cóchuyện vui như vậy.  Một số gia tộc trung lập cũng có hơn phân nửa nhân vật cấp cao có mặt. Lúc trước từng bất hoà với hoàng tộc, nhưng những thế lực hiện giờ đã cúi đầu kia, ngoại trừ lão tổ ra, hầu như tất cả những đại lão cấp cao khác đều có mặt.  Hiện giờ hoàng tộc quá mạnh, nhất định phải cho hoàng tộc cái thể diện này.  Dù là trên chiến trường viễn cổ sau này vẫn phải tranh, phải chiến, nhưng thời khắc này lại phải duy trì hoà khí bên ngoài. Nếu không, kếtcục của Chung gia chính là ví dụ rõ ràng nhất.  Đế vương hoà nhã chào hỏi với tất cả mọi người, tỏ ý mọi người không cần đa lễ.  Sau đó ngồi trên long xa cổ xưa, tới gần hiện trường nhất.  Rất nhiều người âm thầm quan sát vị La Thiên đế vương này, cũng âm thầm cảm thán: uy thế trên người đế vương mạnh hơn rồi!  Điều này chứng minh khí vận của La Thiên hoàng tộc… cải tử hoàn sinh rồi! Đám người từng bất hoà với hoàng tộc đều thầm oán hận trong lòng, cũng đang cảm thán: Thật là may mắn… có một đứa cháu như Sở Mặc!  Đối với vô số người, nếu không có Sở Mặc, chưa chắc La Thiên hoàng tộc đã có thể cải tử hoàn sinh, về mặt này, tác dụng Sở Mặc mang tới thực sự quá quan trọng.  Nhưng, có đỏ mắt ghen tỵ thế nào đi nữa, cũng vô dụng.  Cho dù có tâm tư gì, cũng phải cố gắng kìm nén trong lòng, không thể biểu hiện ra. Sau đó, người chủ trì hôn lễ bước ra, mọi người vừa nhìn thấy, lập tức hơi ngẩn ra, thậm chí không ít người còn bị chấn động.  Bởi vì thân phận địa vị của chủ hôn… quá đặc biệt!  Cơ Khải!  Hoàng trữ của La Thiên hoàng tộc, đế vương nhiệm kỳ tiếp theo!  - Xem ra, mức độ coi trọng Sở Mặc của La Thiên hoàng tộc, cao hơn tưởng tượng của chúng ta a! - Hoàng trữ tự mình làm chủ hôn… chậc chậc, vinh dự này thực sự là lớn bằng trời rồi!  - Cho dù là làm cho người khác xem thôi, cũng đủ rồi.  Vô số người ở phía dưới ầm thầm xì xào bàn tán, cảm giác ngưỡng mộ trong lòng vô cùng mãnh liệt.  Thậm chí ngay cả rất nhiều con cháu đích xuất của hoàng tộc cũng có chút ghen tỵ, cũng kỳ vọng trong lòng, nghĩ tới hôn lễ của mình, nếu như cũng có thể do Cơ Khải đích thân làm chủ hôn, thì thật tốt biết bao! Nhưng, đây cũng chỉ là tưởng tượng, bởi vì ai cũng biết, Cơ Khải có thể đích thân chủ trì cuộc hôn lễ này, chỉ có một nguyên nhân: nhân vật chính của hôn lễ này, tên là Sở Mặc!  Cơ Khải đứng trên đài cao, đài này vô cùng to lớn, phía sau được sơn hà đồ đại thánh khí làm bình phong ngăn lại. Giờ phút này, chỉ có mình y đứng ở đó. Nhưng khí tràng trên người lại trấn áp toàn bộ hiện trường.