[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 2093 : Huynh muội (2)
Ngày đăng: 05:45 22/08/19
Nàng nói:
- Ở phía ta thì tuy dòng thứ hoàng tộc cũng không phải thứ gì tốtđẹp, nhưng bởi vì chỗ đó của ta cũng chẳng có lời tiên đoán chết tiệt kia, cho nên hoàng tộc vẫn mạnh hơn nhiều. Mặc dù dòng thứ rất đáng ghét, nhưng căn bản là không có khả năng gây nên sóng gió gì.
Nói xong những chữ cuối cùng, Sở Mặc nhìn Sở Sở nói:
- Trong hôn lễ của cha mẹ, ta từng đề nghị với họ lại sinh thêm cho ta một em trai hoặc em gái. Nếu như thực sự họ sinh ra một em gái thì…
Sở Sở nhìn Sở Mặc:
- Tám chín mươi phần trăm tên nàng là Sở Sở!
- Ngươi có cảm giác này ư?
Sở Mặc nhìn Sở Sở hỏi.
- Trước thì không có, nhưng thời gian gần đây… thì bắt đầu có.
Sở Sở nhẹ giọng nói:
- Ta đã từng cho rằng bản thân là một ngoại lệ, bởi vì dù tới cảnh giới gì ta cũng không có loại cảm ứng này. Nhưng gần đây, ta bắt đầu có chút cảm ứng nhàn nhạt. Nhưng vốn không nghĩ tới vấn đề kia. Ngươi đã nói như vậy, thì ta hiểu rồi. Ca ca, ngươi mới là ngoại lệ!
Sở Mặc cười khổ gật đầu:
- Ngoại lệ… cũng không phải cái gì tốt. Sau đó, hai người liền ở đó trao đổi nhiều tin tức và kiểm chứng với nhau. Tuy hôm nay mới là lần đầu tiên họ gặp mặt, nhưng lại như anh em nhiều năm rồi vậy. Hoàn toàn không có chút ngăn cách khi hai người xa lạ lần đầu thấy nhau. Hơn nữa, hai bên còn tự có sự tin tưởng lẫn nhau tuyệt đối.
Đó là một sự cộng hưởng từ linh hồn!
Sở Mặc nói ra một suy đoán trong lòng:
- Quy tắc thời gian trong lối đi chắc chắn khác với thời gian của mỗi đại vũ trụ. Nói không chừng, chúng ta chính là người trong vương tộc họ Sở chuyển thế đấy. Nếu không, thì sao có thể có loại thân thiết từlinh hồn như vậy được?
Sở Sở cũng có chút tán thành phán đoán này. Nàng nói:
- Vương tộc họ Sở trong lối đi thì ta cũng từng nghe nói đến rồi, lúc đó phảng phất như có một loại rung động từ sâu trong linh hồn vậy, rất khó chịu.
Sở Mặc gật đầu:
- Ta cũng thế.
Sở Sở nói:
- Ở thế giới chúng ta… Linh Thông thượng nhân là một sự tồn tạirất rất cổ xưa, chí ít phải là người của mấy vạn kỷ nguyên trước đấy!
Với Sở Mặc, tin tức này cũng tràn đầy chấn động, bởi vì trước kia không ai nghĩ Linh Thông thượng nhân lại là một tồn tại cổ xưa như vậy. Dù sao thì, ở thế giới của hắn, Linh Thông thượng nhân chỉ là một tổ cảnh cự phách thời cận đại mà thôi.
Sở Sở nhìn Sở Mặc:
- Cho nên ngươi nói, quy tắc thời gian ở hai vũ trụ hoàn toàn khác nhau cũng có thể nhìn từ đó mà thấy.
Đây cũng là lần đầu tiên Sở Mặc biết Linh Thông thượng nhân lại làtồn tại xa xưa như thế ở một đại vũ trụ La Thiên khác. Nói như vậy, y vào lối đi, rồi lại vào đại vũ trụ La Thiên của mình, ảnh hưởng tới Linh Thông thượng nhân ở đó, làm cho y hóa đạo chết đi, cùng không tính là lạ lẫm rồi. Dù sao cảnh giới của hai bên cách xa nhau một trời một vực!
Còn có một điểm, nếu thực sự Linh Thông thượng nhân chỗ Sở Sở là xa xưa như vậy, thì cảnh giới của y… hầu như có thể khẳng định là phải vượt qua tổ cảnh, ít nhất là một thái thượng!
Thậm chí trong lòng Sở Mặc còn suy đoán: Không biết lão tổ trong miệng rất nhiều người kia… liệu có phải Linh Thông thượng nhân hay không? Nhưng ngẫm lại, Sở Mặc cảm thấy không khả năng cho lắm: Nếu thực sự Linh Thông thượng nhân là lão tổ, thì cần gì phải chạy tới thế giới kia của mình mà sắp xếp cục diện đó? Loại tồn tại thế này muốn làm gì thì không phải chỉ cần một ý nghĩ trong đầu là được sao?
- Nếu kẻ địch của ca ca thực sự là Linh Thông thượng nhân thì khả năng sẽ có phiền phức lớn. Ta hiểu biết rất ít về y. Chỉ là vô tình đọc được những ghi chép về y trong tàng kinh các của hoàng tộc năm xưa thôi. Quá xa xôi rồi, tư liệu lưu lại cực kỳ ít ỏi. Nhưng nhân vật như vậy vì sao lại muốn gây khó dễ với ca ca chứ? Đây là điều không nên mà?
Sở Sở cau mày. Lúc này, Sở Mặc bỗng nhiên nói:
- Về vương tộc họ Sở trong lối đi thì ngươi biết bao nhiêu?
Câu nói này dường như đánh thức Sở Sở, Sở Sở kinh ngạc thốt lên:
- Vương tộc họ Sở trong lối đi đến nay gần như đã trở thành một truyền thuyết rồi! Thời gian hẳn rất lâu đời, lúc ta nghe mọi người nói tới thì cũng cảm thấy đó là chuyện của vô số năm về trước cơ.
Sở Mặc lẩm bẩm nói:
- Lịch sử trong lối đi từng có đứt đoạn, nhưng ta lại có một loại cảm giác, dường như lịch sử và thời gian của lối đi có vẻ bị người ta cố ý bóp méo. Thậm chí còn có rất nhiều sự việc, chúng ta càng đi sâu tìmhiểu thì lại càng cảm thấy hỗn loạn.
- Ta cũng có cảm giác này, quả thực giống như một mớ bòng bong, làm người ta có cảm giác như muốn nổi điên.
Sở Sở nói.
- Vậy không thèm nghĩ nữa!
Sở Mặc nhìn Sở Sở:
- Chuyện này còn quá xa vời với chúng ta, hiện tại cũng chưa phải là lúc chúng ta có khả năng đánh vỡ. Bây giờ, ta chuẩn bị giúp ngươi chém bỏ thần cách!
- A? Không được… giờ chưa chém bỏ được.
Sở Sở trực tiếp từ chối. Sau đó nói:
- Trước kia ta không biết ngươi là ca ca của ta, là người thân nhất của ta trên đời này. Cho nên ta mới nghĩ bất luận dùng cách nào cũng phải chiêu mộ ngươi, ta cũng muốn chém bỏ thần cách. Nhưng ngươi là người thân nhất của ta thì ta không thể làm như vậy được.
- Ngươi sợ bị người ta phát hiện?
Sở Mặc hỏi.
Sở Sở gật đầu:
- Đúng, đây không phải chuyện đùa, việc ngươi sở hữu khả năngchém bỏ thần cách này với mọi cổ tộc trong lối đi mà nói thì đều như cái gai trong thịt! Thử hỏi bây giờ tu sĩ trong lối đi có bao nhiêu người là tu sĩ trên bảng Phong Thần chứ? Tuy rằng bọn họ bị hết thảy các cổ tộc trong lối đi khinh thường, nhưng trên thực tế lại phải gánh vác trọng trách nặng nề không sánh được. Quân chủ lực ngăn cản sinh linh trong vùng tối xâm nhập chính là chúng thần trên bảng Phong Thần! Nếu để cổ tộc và những tu sĩ bảng Phong Thần biết ngươi có năng lực này, sẽ gây nên hậu quả thế nào?
- Ta sẽ gặp phải sự truy sát của hết thảy cổ tộc.
Sở Mặc cười cười:
- Đồng thời cũng sẽ được hết thảy các sinh linh bảng Phong Thầncoi như là đấng cứu thế. Hai bên… đều tạo nên áp lực cực lớn.
- Đúng, nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy, ngẫm lại xem vương tộc họ Sở bị diệt hết như thế nào!
Sở Sở nhìn Sở Mặc:
- Ta đoán trong chuyện này, không chỉ có tầng lớp cao trong lối đi can thiệp… mà toàn toàn bộ mấy cổ tộc cũng đều có phần! Chẳng qua thời gian quá lâu rồi nên không còn ai biết rõ tình hình năm xưa thôi.