[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 2276 : Vua Thông Đạo (2)

Ngày đăng: 05:47 22/08/19

- Đám Cổ tổ Thái thượng đang rục rịch hành động cũng nên nghỉ ngơi một chút rồi! Sở công tử lúc còn ở Tổ cảnh các người cũng không dám ra tay với hắn, bây giờ Sở công tử đã cảnh giới Thái thượng thì các người càng không thể chọc vào nổi.  - Sở công tử thật là mạnh! Quả thực là mạnh đến mức làm người ta giận sôi!  Cả Thông đạo ở dưới tấm lưới màu đen bao chùm, tinh thần mọi người đều bị đè nén, sống cũng rất mệt mỏi.  Dù sao sự bất an này vẫn luôn bao phủ trong lòng mỗi người. Nhất làmọi chuyện đều không chắc chắn làm người ta khó chịu nhất. Cho dù tốt hay xấu, nếu như xác định kết cục cuối cùng thì mọi người cũng có thể an tâm.  Giống bây giờ vậy, chiến tích của trận chiến đó của Sở Mặc sau khi truyền ra, tất cả những bàn tán xung quanh hắn đều lập tức biến mất sạch, tương đối triệt để.  Trước đó vài Thái thượng Cổ tổ rục rịch hành động cùng mấy gia tộc của bọn họ lập tức đàng hoàng trở lại, hoàn toàn yên phận.  Một người có thể hoàn hảo không chút tổn hao nào thoát khỏi khuvục trung tâm mà nguyên thần một Thái thượng Cổ tổ tự bạo, lại còn vượt qua cả thiên kiếp Thái thượng, ai dám đi chọc vào?  Thật sự không ai dám chọc vào.  Cùng lúc đó, bên gia tộc Lạc Thủy.  Sáu tên Thái Thượng Cổ tổ tự phong ấn chính mình lại, bọn họ bằng vào năng lực của bản thân cùng với một người vẫn còn trung thành với họ, rất nhanh đã biết có chuyện gì xảy ra.  Bọn họ đã hoàn toàn trợn tròn mắt!  - Cái gì? Sở Mặc tên khốn kiếp kia, hắn lại. . . lại đã thăng lên cảnh giới Thái Thượng rồi? Điều đó không thể mà!  - Hắn có thể tránh thoát khỏi việc tự bạo của một nguyên thần Thái thượng Cổ tổ? Hoàn hảo không chút hao tổn trở ra lại còn trở thành Thái Thượng trẻ tuổi nhất? Thật là một chuyện nực cười! Nhưng nó lại chẳng chút buồn cười nào!  - Là thật sao?  - Trời ơi Thông đạo. . . hoàn toàn thay đổi rồi!  - Một tầng lưới hắc ám còn chưa đủ hay sao? Hai cao thủ Vô thượng vừa đi lại xuất hiện một Sở công tử nữa. . . hai vị kia còn tốt, bọn họ không màng thế sự, chưa bao giờ tham dự vào ân oán trong thế gian này. Nhưng Sở Mặc lại. . . hắn, hắn chính là một đại ma vương đó!  Sáu tên Thái Thượng Cổ tổ của gia tộc Lạc Thủy hầu như muốn chết đi cho rồi. Bọn họ ngây ngốc phong ấn mình lại trong pháp trận, sau đó chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mặc càng ngày càng cường đại. Rốt cục đã thăng đến cảnh giới ngang bằng với bọn họ rồi. Bọn họ. . . lại bất lực. Vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả mọi chuyện phát sinh.  Cảm giác này quả thực như đang nằm mơ vậy.  - Đi, đi gọi Lạc Phi Hồng trở về, nói chúng ta muốn gặp hắn!  Một tên Thái thượng Cổ tổ gia tộc Lạc Thủy bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, tiếng nói trầm thấp truyền lệnh.  Năm tên Cổ tổ Thái thượng khác vào lúc này cũng nghĩ đến chuyện đó. Ánh mắt của bọn họ bỗng sáng rực, lóe ra vẻ khao khát.  Lạc Phi Hồng, đứa cháu trai dòng chính của gia tộc Lạc Thủy, phó minh chủ Liên Minh Tinh Anh tuyệt đối có thể nói đỡ với Sở Mặc! Hơn nữa căn cứ vào suy đoán của bọn họ, giữa Sở Sở và Sở Mặc nhất định có quan hệ rất sâu xa. Còn Sở Sở cùng Lạc Phi Hồng, lại là một đôi tình nhân! Lại nói, Sở Sở còn là con dâu của gia tộc Lạc Thủy!  Có quan hệ này rồi, nói không chừng chuyện sẽ có chuyển biến.  Chỉ có điều, sáu tên Cổ tổ Thái thượng của gia tộc Lạc Thủy rất nhanh đã nhận được một câu trả lời “thuyết phục”.  - Lạc Phi Hồng nói, hắn không muốn quản việc này của gia tộc. Hắn nói Sở Mặc đã là vua Thông đạo rồi, lớp người già của Thông đạo như họ hoặc là thật tâm cúi đầu nhận tội rồi bị trừng phạt, tựa như mấy tên Cổ tổ cổ tộc kia vậy. Hoặc là sẽ chờ Sở Mặc tự mình tới cửa thu phục các người. Những thứ khác ta không quản được.  Câu trả lời này của Lạc Phi Hồng chẳng những không làm cho những Cổ tổ của gia tộc Lạc Thủy thỏa mãn, hơn nữa còn làm họ nổi giận tại chỗ.  - Lẽ nào có cái lý ấy! Cái đồ bất hiếu này! Nó vẫn là đệ tử của gia tộc Lạc Thủy sao?  - Chúng ta lại có hậu nhân bất trung bất hiếu như vậy. . . trời ơi, trước đây nên đập hắn chết luôn mới phải!  - Bắt chúng ta cúi đầu nhận tội rồi tiếp đó bị trừng phạt? Nó điên rồià?  - Vua Thông đạo? Ha ha ha, đây là chuyện tiếu lâm tức cười nhất mà ta đã từng nghe đấy.  - Không phải, chuyện này chẳng buồn cười chút nào!  Một tên cổ tổ gia tộc Lạc Thủy mặt không thay đổi ngồi xếp bằng ở đó, từ tốn nói: - Hôm nay Sở Mặc đã chính xác là vua Thông đạo rồi.  Sáu người lập tức yên lặng, ai cũng không nói gì, mặt không chút thay đổi nhìn tên Cổ tổ vừa nói chuyện.  - Làm sao, các ngươi không tin?  Tên Cổ tổ đó than nhẹ một tiếng, sau đó từ tốn nói: - Các người không tin cũng chẳng sao, ngược lại không lâu nữa thôi, chúng ta hẳn là cũng có thể đi tìm mấy ông bạn già để ôn chuyện rồi.  Ông ta rất bi quan, năm người kia lập tức hiểu ý trong lời nói của ông ta. Nhưng trong lòng bọn họ thực sự khó tiếp nhận kết quả đó.  Nếu thật sự muốn cúi đầu nhận tội với Sở Mặc, năm đó cần gì phải bày pháp trận ra làm gì? Còn không bằng sớm một chút dứt khoát nhận tội với Sở Mặc, nhận cái chết, nhận phạt. . . nói không chừng, khi đó Sở Mặc còn có thể nể mặt mũi của Lạc Phi Hồng mà tha cho họ một lần. Bây giờ lại cúi đầu nhận tội. . . Có ý nghĩa gì? Bọn họ vốn đã tự mình nhốt mình ở đó, Sở Mặc đã bước vào cảnh giới Thái Thượng lại dễ dàng buông tha cho họ sao?  Sáu tên Cổ tổ Thái thượng gia tộc Lạc Thủy đều vẻ mặt bi phẫn, không còn cách nào nghi ngờ nữa.  Sở thị vương tộc.  Nơi đây vẫn như trước là một hòn đảo biệt lập đáng thương, là trung tâm của vực sâu vô tận. Pháp trận to lớn vẫn còn đang vận hành, không ai có thể tiến vào trong này được.  Sau khi Sở Mặc trở về thì bỏ luôn pháp trận ở đây.  Thời khắc đó, những sinh linh có mặt đều cảm nhận được, bao gồm cả nhóm Cổ tổ Thái thượng trên cột cờ. Mỗi người họ đều mở hai mắt ra.  Bên ngoài xảy ra chuyện gì bọn họ hoàn toàn không biết. Nhưng cũng không làm trở ngại việc bọn họ suy nghĩ ra được đại khái. Trước đó bảy tên Cổ tổ Thái thượng điên cuồng công kích pháp trận nơi này, nhưng thời gian trước đột nhiên ngừng lại, sau đó. . . thời gian rất lâu sau đó, Sở Mặc đã trở về.  Cụ thể xảy ra cái gì, cũng không khó suy đoán.  Nơi đây, Đông Phương Vân Lạc với tư cách già nhất thở dài nói: - Người này. . . thực sự đã trở thành vua rồi. Khi không có sự trợ giúp của hai vị tồn tại lại thoát khỏi sự truy sát của bảy tên Cổ tổ Thái thượng. . .