[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 2280 : Hòng chiếm La Thiên (1)
Ngày đăng: 05:47 22/08/19
Y nhìn từ trên cao xuống chỗ Sở Sở đang đứng trong hoàng thành.
Sở Thiên Cơ nhíu mày lạnh lùng nhìn thanh niên này:
- Sao ngươi phiền phức thế? Con gái ta đã không thích ngươi rồi, mặt dày mày dạn thế hay lắm ư?
Mặt Cơ Thanh Vũ cũng ngập tràn sương lạnh, nàng thấy khá phản cảm với thanh niên này. Không phải vì lý do gì, nếu như chúng hợp nhau, vợ chồng họ cũng sẽ không ngăn cản con gái lấy chồng. Vấn đề là, cái tên cự phách tổ cảnh trẻ tuổi Hàn Tiếu này đến từ một không gian vũ trụ khác đại vũ trụ La Thiên. Trong vũ trụ kia, Hàn Tiếu cũng là con dòng chính trong gia đình hoàng tộc. Y có thê thiếp thành đàn, hơn nữa tính tình hay có mới nới cũ, bắt nạt kẻ yếu, tiếng tăm ở thế giới kia rất không ra gì. Tuy rằng đã đạt tới tu vi tổ cảnh, nhưng tính tình vẫn lông bông như cũ. Từ sau khi gặp Sở Sở liền cứ mặt dày quấn lấy.
- Ha ha, đây chẳng phải nhạc phụ nhạc mẫu sao, nhạc mẫu vẫn trẻ trung xinh đẹp thật đấy….
Ánh mắt Hàn Tiếu nhìn về phía Cơ Thanh Vũ mang theo vẻ dâm tà.
- Đồ hỗn láo!
Sở Thiên Cơ phẫn nộ cực kỳ, trên người nổ ra từng hơi thở nguy hiểm.
Biểu hiện của Sở Sở còn thẳng hơn, nàng trực tiếp phi lên trời cao, tát một cái về phía Hàn Tiếu:
- Đi chết đi!
Ầm!
Trên trời cao trực tiếp nổ ra một tiếng ầm vang.
Một luồng sóng dữ tợn nháy mắt quét qua bốn phương tám hướng. Trận pháp bảo vệ hoàng thành bên dưới đã nhanh chóng khởi động.
Thân hình Sở Sở rút lui rất xa. Mặc dù lực chiến của nàng đã đạt tới tổ cảnh, nhưng đúng là vẫn còn kém hơn đôi chút. Hàn Tiếu đứng đó không chút sứt mẻ, từ tốn nói:
- Đừng nóng nảy thế, cô bé, ngươi chính là của ta!
Lúc này, sâu trong hoàng thành có một giọng nói nhàn nhạt vang lên:
- Tiểu tử kia, làm loạn phải có độ thôi.
Lão đế vương xuất quan rồi!
Đối mặt với cự phách tổ cảnh, lão đế vương cũng hết cách thờ ơ.
- Đánh nhỏ thì già liền xuất hiện? Cũng tốt, vậy ra đây đi! Dù saothế giới này thực lực vẫn quyết định tất cả!
Hàn Tiếu cười lạnh một tiếng:
- Hôm nay ta liền cho các ngươi biết, đại vũ trụ La Thiên không phải lấy La Thiên Tiên Vực các ngươi làm trung tâm!
Sở Sở cười lạnh nói:
- Nếu ca ca ta ở đây thì ngươi cũng đã sớm chết rồi!
Tuy là chưa từng gặp mặt, nhưng sự sùng bái trong lòng nàng với ca ca cũng vô cùng sâu đậm.
- Ngươi thật sự cho rằng ca ca ngươi lợi hại vậy sao? Đừng cho làta chưa từng nghe tên hắn, không phải Sở Mặc sao? Hắn đã sớm chết ở chiến trường viễn cổ rồi chứ gì? Một tên yếu ớt còn chưa đến tổ cảnh mà thôi, có gì đáng để khoác lác đâu? Để ngươi ương bướng như vậy? Ai dám lấy ngươi? Không phải chỉ là vì hoàng thành này của các ngươi có một lão bất tử tổ cảnh thôi sao? Hôm nay ca ca mang đến cho ngươi hẳn ba cái! Ngày hôm nay ngươi không gả cũng phải gả, không lấy chồng cũng phải lấy!
Đang nói chuyện, bất chợt lại thấy trên trời cao có thêm ba tu sĩ toàn thân tản mát ra hơi thở tổ cảnh nữa đi tới.
Hai ông già, một người trung niên. Những người này đều là cự phách tổ cảnh hàng thật giá thật.
Bọn họ đứng bên cạnh Hàn Tiếu, mặt không chút thay đổi, ánh mắt mang theo vẻ kiêu ngạo nhàn nhạt, cũng nhìn từ trên cao xuống thế giới này.
Trước kia, mỗi không gian trong đại vũ trụ La Thiên đều tương đối độc lập. Tuy rằng đến cấp tổ cảnh là biết về sự tồn tại của không gian khác rồi, nhưng thường họ sẽ không xâm phạm, bởi vì điều này rất dễ dẫn đến hiểu lầm thậm chí là giao đấu. Bọn họ tự xưng vương xưng bá ở chỗ của mình là đủ rồi. Chẳng qua không gian La Thiên Tiên Vực hiện nay có quá nhiều cự phách tổ cảnh ngã xuống, cho nên mới thành ra cực kỳ trống rỗng yếu ớt. Điểm ấy thì bất cứ cự phách tổ cảnh nào dùng thần thức quét qua đều thấy được.
Cho nên, khi Sở Sở du lịch khắp nơi đánh xuyên qua hàng rào, đám cự phách tổ cảnh này gần như đã biết tình hình trong nháy mắt.
Sở Sở nhìn bốn cự phách tổ cảnh, gương mặt tuyệt sắc không khỏi cũng lộ ra chút căng thẳng.
Nàng không ngờ vì chiếm được nàng, Hàn Tiếu vậy mà dùng mọithủ đoạn tồi tệ để tìm nhiều cự phách tổ cảnh như vậy tới giúp đỡ. Rất hiển nhiên, ba cự phách tổ cảnh mà y tìm tới này chính là đầu sỏ ở không gian bên kia của họ rồi.
- Thật không? Con cháu Sở gia chúng ta đúng là chưa bao giờ bị ai uy hiếp như vậy!
Sau đó, trong hư không truyền tới một giọng nói, có bóng người từ xa đi đến. Một ông già tiên phong đạo cốt thân mặc áo bào xám, râu bạc trắng nhưng tinh thần quắc thước, huyết khí toàn thân cũng cực kỳ thịnh vượng. Giống như một vầng thái dương hình người vậy! Tản ra uy áp mạnh mẽ.
Cự phách tổ cảnh!
Sở lão!
Theo sát phía sau, lại có một giọng nói trong trẻo lạnh lùng từ xa truyền lại.
- Ha ha, đồ đệ ta chết tại chiến trường viễn cổ rồi ư? Không sao, dù hắn có chết thật rồi thì em gái hắn cũng chưa đến lượt loại như ngươibắt nạt!
Cùng với tiếng nói này, một người thanh niên mặc áo đen anh tuấn, mặt lạnh lùng đi từ bên kia tới.
Trên người hắn tản ra hơi thở vô tận lạnh như băng, thậm chí hơi thở tinh lực hùng mạnh dao động quanh thân y cũng lạnh y như vậy!
Tổ cảnh!
Ma quân!
- Đúng, nhà của chúng ta còn chưa hết người đâu.
Một cô gái cực đẹp thân mặc váy lụa, mềm mại như tiên đạp mây mà tới.
Tổ cảnh!
Nữ đế Phiêu Linh!
Sau khi ba người tới nơi này đầu tiên là liếc nhau một cái, khẽ gật đầu, bọn họ cùng xuất thân từ đại vực Viêm Hoàng, cũng có nhiều duyên phận sâu xa với Sở Mặc. Tuy rất ít gặp mặt nhau, nhưng vẫn luôn duy trì quan hệ. Đây cũng không phải nói suông. Ai cũng không ngờ, ba ngàn năm trôi qua, Ma Quân, nữ đế Phiêu Linh, Sở lão lại cùng bước chân vào cảnh giới tổ cảnh.
Thậm chí còn không ai cảm nhận được sóng dao động phát ra khi họ độ kiếp!
Điều này thực quá kinh người, cũng khiến người bên hoàng tộc vui vẻ không thôi.
Trong nháy mắt, phía bên hoàng tộc xuất hiện năm cự phách tổ cảnh! Phía Hàn Tiếu ít nhiều có chút há hốc miệng, tuy nhiên, trong con ngươi y lại không lắm sợ hãi. Cười nhạt nói:
- Nhiều người thì ghê gớm lắm sao? Năm cự phách hầu như đều chỉ mới độ kiếp thành công trong một ngàn năm lại đây. Lực chiến như thế nào thì còn chưa biết đâu.
Một ông già mặc áo bào xám bên cạnh y từ tốn nói:
- Cửu điện hạ ngài nói rất đúng, những người này đều không đủ gây sợ. Bọn họ không biết rằng vào đến tổ cảnh rồi chưa chắc đã thành cự phách. Mọi cự phách phải có năng lực trấn áp một cõi vũ trụ! Đây, mới xứng được xưng làm cự phách!