[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 2670 : Thần tộc phẫn nộ

Ngày đăng: 05:52 22/08/19

Các thần của Thần tộc thật sự quá kiêu ngạo. Kiêu ngạo đến mức, mặc dù biết rõ lực lượng của hạ giới không yếu như trong sự tưởng tượng của bọn họ, nhưng trong xương cốt lại vẫn tràn ngập miệt thị đối với hạ giới. Trên mặt Ma Quân thoáng lộ ra một nụ cười nhạt, gật đầu: - Đâu có. Dù thế nào sau khi chấm dứt, chúng ta có thể tìm một chỗ đơn luyện một chút. Loại rác rưởi như ngươi, một mình ta có thể đánh bại! Những người bên cạnh Ma Quân đó đều có chút bất đắc dĩ. Chỉ có điều nhớ tới những lời Sở Mặc đã nói trước đó, bọn họ đều yên tâm. Ma Quân không phải loại người không biết đúng mực chẳng phân biệt được nặng nhẹ. Hắn làm như vậy, chỉ thuần túy là đang khiến đối phương mất cảm giác mà thôi. Tên trưởng lão Trần thị Thần tộc kia phát ra một tiếng cười nhạo xem thường, sau đó liếc mắt nhìn Ma Quân:  - Lại là ngươi? Lúc này, Đại Công Kê bỗng nhiên từ trong đám người chui ra ngoài, nói:  - Thế nào? Ngươi rất điên cuồng sao? - Không phải là một con gà sao? Cút cho ta! Trong nháy mắt, sức mặt của trưởng lão Trần thị Thần tộc trở nên rất khó coi. Hắn lạnh lùng nói:  - Tại sao cầm thú gì cũng có thể trà trộn được vào đây? Lẽ nào bên trong Thiên Đình các ngươi đều là loại như vậy? Bên kia, sau khi trưởng lão Đỗ thị Thần tộc nhìn thấy Đại Công Kê, biểu tình trên mặt cũng biến thành có chút khó coi. Ở tại thần giới, căn bản không tồn tại cái gì mà chúng sinh bình đẳng. Nếu không, một chi thú tộc Nhiếp Lang bọn họ vì sao lại cảm kích đối với Sở Mặc như vậy? Thậm chí thành viên trong một chi thú tộc này, sau khi biết thế giới này chẳng phân biệt giữa hắn và nó, tất cả đều cảm kích đối với Thiên Đình, và đối với Sở Mặc sát đất! Vì sao? Cũng là bởi vì bọn họ ở tại thần giới, thật ra vẫn nhận sự kỳ thị! Mặc dù quan hệ giữa thú tộc và Nhân tộc, thuộc về loại nước giếng không phạm nước sông. Nhưng loại kỳ thị này, vẫn là thâm căn cố đế! Cho nên, ở trong mắt của đám trưởng lão Thần tộc này, bên trong đội ngũ nghênh đón bọn họ, xuất hiện một con gà, quả thực chính là một sự sỉ nhục quá lớn đối với bọn họ! Ngay cả người của trưởng lão Lam thị kia, cũng không nhịn được nhíu mày. Đại Công Kê bị chửi, lại không sợ hãi, cũng không có lộ ra thần sắc ủy khuất. Hắn chỉ thản nhiên nói:  - Đây là Thần tộc, đây là tồn tại được gọi là thần linh. Kê gia ngày hôm nay xem như đã thấy được. Đại hoàng... Đi ra để cho bọn họ xem, nhưng đừng có lắc lư cái đuôi! Đại Công Kê lạnh lùng nói:  - Đừng tưởng rằng chúng ta nguyện ý nói chuyện này với các ngươi! Đây là một sự phản bội! Một sự phản bội đối với sinh linh của thế gian này! Dựa theo tính tình của Kê gia, chắc hẳn phải trực tiếp đánh chết tất cả các ngươi! Đánh không chết cũng phải đánh cho tàn phế! Mỗi người đều không biết xấu hổ! Các ngươi cho rằng mình là ai? - Ngươi đâm đầu vào chỗ chết sao? Giọng điệu của trưởng lão của Trần thị Thần tộc kia trở nên vô cùng lạnh lẽo. - Ngươi nói ai đâm đầu vào chỗ chết? Đứng ở bên cạnh Ma Quân, Hầu Tử trực tiếp đứng ra. Trên vai hắn khiêng thiết côn lớn, trong mắt mang theo ý chí chiến đấu nồng đậm. Hắn nhìn trưởng lão Trần thị Thần tộc nói:  - Lão bất tử, đừng tưởng rằng ngươi tính là nhân vật lớn gì. Ở chỗ này, không có phần cho ngươi kiêu ngạo! Sau đó, Đại Hoàng cũng từ trong đám người chui ra. Hắn quả thực không lắc lư cái đuôi, mà lạnh lùng đưa mắt nhìn đám trưởng lão Trần thị Thần tộc. - Con gà, chó... Còn có Hầu Tử? Các ngươi là thật lòng không muốn nói đúng không? Trưởng lão Trần thị Thần tộc quả thực sắp bị giận tới phát điên lên! Sở Mặc không có ở đây nghênh đón bọn họ, đã khiến cho bọn họ cảm giác mình bị sỉ nhục quá lớn. Hiện tại thấy bên trong trận doanh này xuất hiện nhiều thú tộc như vậy, quả thực càng làm cho hắn cảm thấy khó có thể tiếp nhận. Bọn họ cho rằng đây là một sự sỉ nhục cực lớn của sinh linh hạ giới đối với bọn họ. Thần tộc cũng tốt, thần linh cũng. Cuối cùng cũng là nhân loại! Cho nên ở thời khắc này, bất kể là trưởng lão Trần thị Thần tộc, hay trưởng lão Đỗ thị Thần tộc, hay trưởng lão Lam thị Thần tộc, trong lòng của bọn họ đều hi vọng Sở Thiên Đế nhanh lăn tới đây, sau đó thề. Giao tiếp xong, sau đó bọn họ trực tiếp rời khỏi nơi này! Sau đó, một ngày kia chờ thần giới hoàn mỹ được tạo thành, nhất định phải tìm một cơ hội, giết sạch từng tên đáng chết này, mới có thể giải được lửa giận trong lòng. Lúc này hai người Trần Phàm và Lam Hiểu đều đứng ra, liên tục khuyên can, nỗ lực khiến cho bầu không khí trở lại bình thường. Bọn họ bị trưởng lão của Trần thị Thần tộc và Đỗ thị Thần tộc mắng một trận. Trưởng lão Trần thị Thần tộc nhíu mày nhìn Trần Phàm:  - Ngươi cút sang một bên! Ở đây có phần cho ngươi nói chuyện sao? Trưởng lão Đỗ thị Thần tộc nhìn Lam Hiểu:  - Sau lần này, nhiệm vụ của các ngươi xem như đã hoàn thành. Nói thật cho ngươi biết, không quan tâm gia chủ cùng Lam đại trưởng lão hứa hẹn với các ngươi thế nào, nhưng có chúng ta ở đây, các ngươi là người không được hoan nghênh. Lam Hiểu ủy khuất mím môi, nhưng không nói gì. Chỉ có điều trong lòng nàng, loại cảm giác hổ thẹn vì phản bội Thần tộclại giảm bớt vài phần. Đồng thời trong lòng nàng thầm nghĩ: Cha mẹ, cha mẹ có nghe thấy được không? Đây là Thần tộc! Thần tộc bạc bẽo! Vẻ mặt Đại Công Kê và Đại Hoàng đều lộ ra thần khí đứng ở nơi đó, vênh váo tự đắc, thiếu chút nữa chọc túc cho một đám các thần của Thần tộc bên này phải bạo phát. Đúng lúc này, từ phương hướng xa xôi, rốt cuộc một đội nhân mã đã tới. Đội ngũ trùng trùng điệp điệp, chừng trăm vạn! Đừng nói là đsm nhân tộc Thần tộc này, cho dù là Trần Phàm và Lam Hiểu cũng có phần đờ ra. Bọn họ quen biết Sở Mặc nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua Sở Mặc bày ra loại tư thế phô trương này. Thật ra, đám người Ma Quân cũng chưa từng thấy qua. Bởi vì cho tới nay, Sở Mặc đều rất đơn giản mộc mạc. Từ trước tới nay hắn chưa từng bày ra tư thế phô trương của Thiên Đế. Cho dù là những năm gần đây, uy nghiêm và khí thế trên người Sở Mặc càng ngày càng tăng. Nhưng trên thực tế, Sở Mặc cũng chưa bao giờ khoe khoang. Lần này, quả nhiên là lần đầu tiên xưa nay chưa từng có! Đội ngũ binh sĩ phía trước chỉnh tề, khôi giáp sáng ngời. Vũ khí trong tay tản ra khí tức lạnh lẽo. Bọn họ di chuyển ở trong hư không, đội hình tương đối chỉnh tề, mang theo một khí thế cường đại! Ở giữa một chiếc chiến xa phong cách tương đối cổ xưa, do tám con rồng lôi kéo!