[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 440 : Hai mươi tuổi.
Ngày đăng: 05:24 22/08/19
Ngay cả Hổ Liệt cũng đã nói từ nay sẽ cố gắng hết sức để giúp hắn, sau đó hy vọng sau này khi Sở Mặc đã trở nên hùng mạnh rồi sẽ lại quay về trợ giúp cho hổ tộc, đây là một hình thức mà Hổ Liệt đầu tư. Cho nên thoạt nghe thì Sở Mặc có thể yên tâm thoải mái mà nhận lấy sự giúp đỡ của Hổ Liệt rồi, nhưng Sở Mặc tuyệt đối không muốn bị mắc nợ y quá nhiều!
Hổ Liệt có thể rất hào phóng, rất nhiệt tình, nhưng trong lòng Sở Mặc lại không thể không biết ý biết tứ mà giữ kẽ một chút.
Nợ người khác quá nhiều, chung quy sau này sẽ hình thành nên nhânquả to lớn, bất luận tới khi nào, trong lòng đều khó có thể yên.
- Khi Trúc Cơ nếu có thể bước được một bước vững vàng, thì con đường sau này sẽ trở nên thoải mái hơn đôi chút.
Hổ Liệt nói:
- Sau khi Trúc Cơ sẽ là Kết Đan, cái này thì đơn giản hơn rất nhiều, Trúc Cơ của ngươi là gì thì sẽ kết thành Kim Đan đó, dồn hết sức mạnh vào Kim Đan sẽ có được thần uy khó mà tưởng tượng nổi, đột phá đỉnh cao của Kết Đan, đó chính là Nguyên Anh!
- Hóa đan thành anh… chính là tính mạng thứ hai của tu sĩ!
Hổ Liệt nói:
- Ở Linh Giới, kỳ Nguyên Anh là một điểm tới hạn, đột phá được điểm này là có thể phi thăng!
Khuôn mặt của Sở Mặc lộ ra vẻ mong chờ.
Hổ Liệt nói:
- Kẻ có thể độ kiếp thành công ở kỳ Nguyên Anh, phi thăng đến Tiên Giới chính là tiến vào kỳ Luyện Thần, ở kỳ này luyện thần có thể giúp tách ra được một nguyên thần khác, chính là phân thân thứ hai!
- Phân thân thứ hai?
Sở Mặc thoáng nhìn Hổ Liệt.- Đúng, loại phân thân này hoàn toàn khác so với phân thân ở kỳ Trúc Cơ, nếu ngươi có thể tìm được thi thể của một tiên nhân khác đã chết để luyện chế thành phân thân thứ hai của mình, thì thậm chí, phân thân này có thể sẽ còn mạnh mẽ hơn cả bản gốc, có được uy lực vô cùng kinh khủng!
Trong mắt Hổ Liệt lộ ra vẻ hồi tưởng:
- Năm đó ta từng thấy một tu sĩ ở kỳ Luyện Thần, có phân thân thứ hai lại là một thân thể của Đại La Kim Tiên, sức mạnh phân thân thứ hai của y quả thực lớn đến không bút nào tả được!
- Nếu phân thân lợi hại như vậy, thì cớ gì không chỉ luyện quách mỗi phân thân?Sở Mặc hỏi.
- Câu hỏi hay lắm!
Hổ Liệt cười nói:
- Tuy phân thân là có thể tu luyện, nhưng tốc độ… lại chậm hơn bản gốc gấp nhiều lần, tài nguyên tu luyện cũng tốn hơn bản gốc vô số kể. Mất nhiều hơn được.
- Thế thì…
Sở Mặc gật gật đầu.
- Phía trên kỳ Luyện Thần chính là cảnh giới Đại Thừa!Hổ Liệt nói:
- Ở Tiên Giới, tu sĩ đạt cảnh giới Đại Thừa coi như là cấp cao nhất. Khi đạt đến điểm tới hạn, đột phá qua thì chính là kỳ Phi Thăng.
- Phi thăng đến Thiên Giới hả?
Sở Mặc hỏi.
Hổ Liệt gật đầu:
- Đúng vậy, kỳ Phi Thăng phải đối mặt với một lần Đại Thiên Kiếp. Đại Thiên Kiếp vô cùng kinh khủng, một khi thất bại thì kết cục chính là thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục… Vì vậy, cho dù là những kẻ được coi như con cưng trên Thiên Giới cũng không dám qua quýt đạikhái chút nào khi phải đối mặt với Đại Thiên Kiếp cả.
- Vậy… Thiên Giới thì sao?
Sở Mặc nhìn Hổ Liệt:
- Tu sĩ trên Thiên Giới khi ở hai cảnh giới Nguyên Anh và Phi Thăng cũng sẽ gặp phải Thiên Kiếp sao?
Hổ Liệt chầm chậm lắc đầu.
- Đúng là bất công quá mức…
Sở Mặc lắc đầu cười khổ.- Ngươi sai rồi… Thực ra, rất công bằng!
Hổ Liệt thở dài nói:
- Cái gọi là Thiên Kiếp, thoạt nhìn tuy giống như chỉ là một ngưỡng cửa. Nhưng trên thực tế chẳng lẽ lại không như một bài kiểm tra dành cho tu sĩ hay sao? Tu sĩ của Linh Giới tu luyện linh khí, đương nhiên không thể bằng tu sĩ cùng cảnh giới của Tiên Giới được, càng đừng nói đến Thiên Giới. Nhưng một khi bọn họ vượt qua được Thiên Kiếp, như vậy năng lượng trong cơ thể họ sẽ có một lần vượt rào về bản chất.
- Nhưng đến cuối cùng, chẳng phải vẫn chỉ bằng tu sĩ ở Thiên Giới là hết mức…Sở Mặc nói.
- Đây là công bằng nhất rồi.
Hổ Liệt liếc mắt nhìn Sở Mặc một cái:
- Ngươi còn dám đòi hỏi con cái của đế vương phải đứng cùng một vạch xuất phát với con cái của tên ăn mày hay sao?
Sở Mặc ngạc nhiên, tiện đã lắc lắc đầu.
- Thế thì thôi chứ còn gì? Trên đời này làm gì có sự công bằng tuyệt đối?
Hổ Liệt bĩu môi:
- Mà hơn nữa, cho dù là ở Thiên Giới mà không cố gắng thì cũng phải chịu kiếp kẻ yếu mà thôi! Tương lai một ngày nào đó sau này, khi ngươi đặt chân tới Thiên Giới sẽ phát hiện, nơi đó cũng đầy rẫy những kẻ yếu Tiên Thiên…
- Kẻ yếu…Tiên Thiên…
Sở Mặc nhếch nhếch mép.
Hổ Liệt nói:
- Tu luyện đạo khí trên Thiên Giới muốn không đạt được Tiên Thiên kể cũng khó!- Thôi được rồi… muốn đầu thai cũng cần có kỹ thuật…
Sở Mặc liếc mắt:
- Nói tiếp về Thiên Giới đi.
- Sau khi phi thăng tiến vào Thiên Giới thì chính là Đại La Kim Tiên, bây giờ ngươi thấy cái tên ở kỳ Luyện Thần kia biến thái đến thế nào chưa? Đúng là quá may mắn mà, không ngờ gã lại tìm được thi thể của một Đại La Kim Tiên.
Hổ Liệt cứ nói cứ nói rồi lại bắt đầu có xu hướng lạc đề.
- Đừng có lạc đề.
Sở Mặc nhắc nhở.- Trên Đại La Kim Tiên là Thiên Tiên, trên Thiên Tiên là Chân Tiên, Đế Chủ hiện nay… là Chân Tiên!
Hổ Liệt nhìn Sở Mặc:
- Bây giờ đã biết đường mình còn phải đi dài thế nào chưa?
Sở Mặc yếu ớt hỏi:
- Thế còn trên Đế Chủ?
Hổ Liệt phát cáu:
- Chàng trai trẻ à, đừng có tham vọng viển vông!
Nhưng sau đó, vẫn lại tiếp tục giải thích cho Sở Mặc:
- Trên Đế Chủ là Chí Tôn, kẻ mạnh nhất từ xưa tới nay!- Ngươi mới nói, luyện xương cốt và huyết mạch toàn thân cộng thêm Ngũ Hành Đạo Cơ liền có thể vượt trội hơn Chí Tôn…
Sở Mặc nhìn Hổ Liệt.
Hổ Liệt có chút bất đắc dĩ nhìn Sở Mặc:
- Được rồi, đây chỉ là một truyền thuyết lưu hành trong Thiên Giới, nếu quả thực có người hội tụ đủ cả ba yếu tố này… như vậy có thể chân chính nắm giữ đạo trời, đạt đến trình độ xưa nay chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chính là… cảnh giới Hoàng Đế!
- Chỉ là truyền thuyết sao?
Sở Mặc lẩm bẩm một câu.Hổ Liệt gật gật đầu:
- Chỉ là truyền thuyết.
- Được, vậy ta sẽ nỗ lực hướng tới mục tiêu Chí Tôn cái đã!
Sở Mặc nói đầy nghiêm túc.
- Ha ha ha ha…
Hổ Liệt không kìm nổi cười ha hả:
- Ta thích chính là cái vẻ đần đần ngây ngô này của ngươi đấy.
- …
Sở Mặc xạm mặt nhìn Hổ Liệt.Hổ Liệt nói:
- Nếu tương lai có một ngày ngươi trở thành Đế Chủ Thiên Giới, thì sẽ có đủ năng lực và tư cách che chở cho hổ tộc của ta rồi!
- Đại ca, vậy cảnh giới của ngươi bây giờ là gì?
Sở Mặc bỗng nhiên hỏi một câu.