[Dịch] Thí Thiên Nhận
Chương 968 : Mời ngài nghe một khúc
Ngày đăng: 05:30 22/08/19
Sở Mặc thì không có ý định chạy trốn, mà là liên tục khuấy động không khí giữa chốn trời đất này. Vừa rồi khi hắn chạy vòng quanh đãbày ra một trận pháp, lúc này nháy mắt đã bị khởi động.
Trong phạm vi bảy tám ngàn dặm giữa trời đất thoáng chốc hình thành nên một khu vực có khí chất kì dị.
Âu Dương Tác ngẩn ra trong giây lát, lập tức giận dữ hét lên:
- Tất cả mau dừng tay!
Những người khác cũng đều cảm thấy không ổn, liền cũng ngừng tay, nhìn người trẻ tuổi trên bầu trời với vẻ mặt khiếp sợ.
Từng luồng sáng không ngừng dâng lên. Mặt đất run rẩy, bầu trờiquay cuồng. Tất cả nguồn năng lượng vô tận ẩn chứa trong cỏ cây sông núi thời khắc này đều bị Sở Mặc kích hoạt.
Hiện giờ, trong khu vực bị trận pháp bao phủ, Sở Mặc chẳng khác nào thần linh!
Đứng bất động trong hư không, hòa làm một thể với nơi này.
Sắc mặt của Âu Dương Tác đã khó coi tới cùng cực. Y không ngờ lời đoán mò của người bên cạnh mình lại trở thành sự thực!
Khi nãy tên tiểu súc sinh này đúng là đang bày trận! Nhưng điều đó sao có thể xảy ra được? Đừng nói là Linh giới, cho dù là Tiên Giới, thậm chí là Thiên giới… cũng không có ai tùy tay liền bày trận như vậy được!
Uy lực của thứ như trận pháp cực kỳ mạnh. Xếp trận tốt, chuyện tu sĩ Nguyên Anh giết chết tu sĩ Luyện Thần… cũng không phải là không thể.
Nhưng vấn đề ở chỗ, bố trí bất cứ trận pháp nào cũng cần hao phí một lượng tài nguyên tương đối lớn, nào có giống như Sở Mặc, chẳng khác gì chơi đùa, nhẹ nhàng liền bày ra một trận pháp khủng bố như vậy?
- Không phải các ngươi muốn mai phục bẫy ta sao?
Sở Mặc cười lạnh:
- Không phải các ngươi đã điều tra cặn kẽ về ta sao? Vậy các ngươi có điều tra ra được ta là một tông sư bày trận không?
Trong mắt của Âu Dương Tác lóe lên tia sáng lạnh như băng, trong lòng cũng không nhịn được bắt đầu nghi ngờ lung tung.
Lúc này, Sở Mặc cười ha hả. Sau đó làm vài động tác tay, vẽ nên một dấu ấn:
- Chỉ dựa vào mấy người các ngươi, bày cái trận gì gọi là trận pháp Tuyệt thiên địa thông mà cũng đòi vây ta? Cảm ơn các ngươi đãcung cấp cho ta nguyên liệu!
Lời vừa dứt, từ trận pháp Tuyệt thiên địa thông mà đám người nhà Âu Dương đã bày xong, trong giây lát bốc lên từng cột sáng lóa mắt, vọt thẳng đến chân trời, từ cột sáng này tản ra hơi thở khiến cho lòng người kinh hãi, trực tiếp hòa làm một thể với khu vực này.
Chỉ nháy mắt lại khiến uy lực của trận pháp… tăng thêm gấp bội!
- Điều này… điều này sao có thể?
- Chẳng lẽ hắn thật sự là một tông sư bày trận?
- Chưa từng nghe nói đến mà!
Trên mặt đám tu sĩ nhà Âu Dương đều lộ vẻ khiếp sợ. Đồng thời trong mắt không nhịn nổi hơi hoảng sợ.
Trong lòng tất cả đều có chung một cảm giác: Phiền phức rồi!
Sao lại chỉ là phiền phức? Phải là phiền phức to mới đúng!
Cùng theo động tác khuấy động cỏ cây sông núi trong khu vực của Sở Mặc, trận pháp bắt đầu tấn công mọi tu sĩ nhà Âu Dương! Thuật Chí Tôn!
Ít nhất Sở Mặc đã kết hợp ba loại phép thuật Chí Tôn để bày ra trận pháp này, uy lực của nó vốn dĩ không phải là thứ mà đám tu sĩ nhà Âu Dương có thể hiểu được.
Một gã tu sĩ Nguyên Anh trung kì trúng chiêu đầu tiên, bị hơi thở chém ngang trực tiếp cắt đứt đôi người. Nguyên Anh lao ra khỏi đan điền định chạy trốn lại bị một luồng ánh sáng khác chém tới, trực tiếp chém Nguyên Anh thành hai nửa.
Tinh khí khủng bố đến mức khó lòng tưởng tượng nổi bùng nổ ra từNguyên Anh đã chết.
Từ cành cây ngọn cỏ trong khắp khu vực này đều được tiếp nhận một lượng tinh khí hùng hậu, sức sống đậm đặc đến khó tin chợt tỏa ra mạnh mẽ!
Mà ngay cả một vài mảng núi đá trụi lủi cũng bắt đầu mọc lên thực vật màu xanh lục đầy kỳ diệu.
Cỏ cây hoa lá bắt đầu tươi tốt, luồng tinh khí thuộc về trời đất này là từ tu vi đã được tích lũy mấy trăm năm của một gã tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, hiện giờ cát bụi lại trở về với cát bụi, sự tẩm bổ dành cho nơinày là khó có thể tưởng tượng nổi!
Một vài gốc cây cổ thụ ngàn năm thậm chí vì vậy mà bắt đầu xuất hiện một tia ý thức nhàn nhạt! Có xu thế bắt đầu từ thực vật đơn thuần mà hóa thành yêu!
- Trời ạ… đây, đây là thủ đoạn gì cơ chứ!
Trong ánh mắt một gã tu sĩ nhà Âu Dương lộ vẻ tuyệt vọng, trực tiếp bị ánh sáng chém cả người lẫn Nguyên Anh thành hai nửa. Sau đó, lại có vài luồng sáng nữa chém qua, chỉ chớp mắt đã chém tu sĩ này nát nhừ như cám. Tinh khí Nguyên Anh hùng hậu lại một lần nữa bón thúc cho mảnh sông núi này!
Trong khu vực trận pháp, thế giới gần như thay đổi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được!
Mà từ đầu đến cuối, Sở Mặc đều đứng yên ở nơi đó, như một khán giả xem diễn, lạnh lùng nhìn họ.
- Giết hắn!
Cuối cùng trong lòng của Âu Dương Tác cũng sinh ra vài tia sợ hãi, y rốt cục đã hiểu được vì sao một đấng quyền năng như Giới Linh trongHuyễn Thần Giới sẽ xem trọng người thanh niên này. Vốn dĩ không thể đo lường hắn bằng cảnh giới được. Tổng hợp thực lực của hắn sao chỉ có đỉnh cao Nguyên Anh? Cho dù là tu sĩ Luyện Thần… cũng không kinh khủng như hắn vậy!
Âu Dương Quang Đại trực tiếp đánh về hướng Sở Mặc, đám người bên cạnh y cũng đều nhắm phía Sở Mặc mà đồng loạt tiến lên.
Lúc này, bọn họ đã không còn bị ai ngăn cản!
Trong mắt của Âu Dương Quang Đại đã đục ngầu màu máu:
- Tiểu súc sinh, hôm nay dù có chết… cũng phải giết ngươi! Sở Mặc cười cười, lấy cây sáo ngọc ban nãy ra, đặt ngang bên miệng, nhìn Âu Dương Quang Đại liếc mắt một cái:
- Ta mời ngươi nghe một khúc.
- U… u u!
Vài tiếng sáo u u khó lọt tai lập tức vang lên.
Uỳnh!
Đầu của Âu Dương Quang Đại đang xông lên đầu tiên nháy mắt nổ tung! Máu tươi cùng óc… văng ra tung tóe!
Từ trên trời ngã xuống.
----------oOo----------
- Bịt kín sáu giác quan lại!
Âu Dương Tác rống lên đầy thê lương, sắc mặt đỏ rần, toàn thân như sắp bùng nổ đến nơi vậy.
Nhắc nhở mà y đưa ra xem như đã rất đúng lúc rồi. Nhưng vẫn có bảy tám tu sĩ Nguyên Anh trực tiếp nổ vỡ sọ chết ngay tại chỗ!
Thân thể của bọn họ từ không trung rơi xuống vừa gặp phải ánh hào quang kia liền bị chém nát nhừ!
Nguyên Anh muốn chạy trốn được chính là việc nằm mơ! Tiếng thét thê lương thẩm thiết không ngừng vang lên, khu vực mà sức sống đang sinh sôi bừng bừng này lại chẳng khác nào một cơn ác mộng với những tu sĩ đó!
Chàng trai trẻ tuổi mặc áo màu đen, khôi ngô tuấn tú, phong thái ngời ngời, thổi sáo rất khó nghe kia chẳng khác nào một ác ma khủng bố trong mắt mọi người!