[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 998 : Tiên giới

Ngày đăng: 05:30 22/08/19

Người trẻ tuổi khác ra vẻ động tâm, gật đầu đồng ý. Lúc này, ở trung tâm Vận Chuyển Trận thật lớn của nơi tiếp dẫn sinh ra một tia dao động, sau đó. . . có một tia sáng yếu ớt lóe lên.  Hai người trẻ tuổi đang tán gẫu ban đầu cũng không phát hiện điều gì lạ. Cho đến khi tia sáng của Vận Chuyển Trận sáng ngời, gần như muốn bắn ra, bọn họ mới ý thức được. . . có người muốn phi thăng!  - Mẹ nó. . . đây không phải phá rối hay sao? Đại gia đây khó khăn lắm mới muốn đi vui vẻ một chút mà lại có người phi thăng?  Người trẻ tuổi vẻ mặt phẫn nộ.  Người trẻ tuổi họ Vạn cũng không thể nào vui vẻ được, nhìn chằmchằm vào Vận Chuyển Trận, nói: - Đây là lần đầu tiên từ khi ta canh ở đây nhìn thấy có người phi thăng đó.  - Vạn sư huynh thủ ở đây mấy năm rồi?  Người trẻ tuổi kia hỏi.  - Khoảng chừng. . . 10 năm nhỉ?  Người trẻ tuổi họ Vạn nói: - Ngươi cũng biết đấy, môn phái chúng ta lớn như vậy. Ở trong môn phái cơ hội ra mặt rất ít, còn không bằng đi ra ngoài.  - Lúc đó ta cũng nghĩ như vậy, cảm thấy nơi này có thể yên tĩnh tu luyện, vừa không phải tranh đấu gì. Kết quả ai biết lại nhàm chán như vậy. . .  Một người trẻ tuổi khác nói.  Lúc này, Vạn sư huynh bỗng nhiên cười ha hả nói: - Lý sư đệ. . . đệ nói có phải là một tu sĩ đại mỹ nữ phi thăng lên không?  Người họ Lý lắc đầu: - Chuyện này ai biết được, nhưng mà ta cảm thấy khả năng không lớn. Nữ tu sĩ vốn số lượng ít, tốc độ tu luyện của họ lại chậm, hơn nữahơn nửa đều là thiên phú bình thường. . .  Vạn sư huynh nghe thế thì gật đầu: - Ngươi nói cũng có. . . ách?  Hai người đang nói chuyện thì có một bóng dáng vô cùng nổi bật chậm rãi. . . xuất hiện giữa Vận Chuyển Trận.  Hai người ở bên này nhất thời ngậm miệng, 2 đôi mắt đều trợn lên rõ to, vô cùng kinh ngạc, mắt cả hai người đều nhìn thẳng tắp!  Người tới là một cô nương tuyệt sắc, thiên kiều bá mị, không ngờ lạixuất hiện giữa Vận Chuyển Trận.  Cô gái này quả thực rất đẹp!  Hai người Vạn sư huynh và Lý sư đệ thân là đệ tử của môn phái lớn, không phải là người không có chút kiến thức nào, nhưng họ lại chưa từng gặp được cô gái nào làm người ta kinh diễm như thế.  Hai người theo bản năng liếc mắt nhìn nhau một cái, gần như đồng thanh nói: - Ta muốn nàng! Vạn sư huynh nhìn Lý sư đệ: - Ta dùng 100 Tiên Tinh đổi với ngươi!  Lý sư đệ lắc đầu: - Ta có thể cho huynh 500.  Vạn sư huynh giật mình nhìn Lý sư đệ: - 500? Ngươi điên rồi à?  - Ha ha, ta cảm thấy đáng giá.  Lý sư đệ híp mắt nhìn Vạn sư huynh: - Chỉ cần sư huynh không tranh giành với ta, về ta sẽ trả cho huynh 5năm bổng lộc, hơn nữa. . . về sau có chuyện gì, chỉ cần sư huynh lên tiếng, tiểu đệ nguyện vượt lửa lội sông.  Vạn sư huynh nhìn nữ tử càng ngày càng rõ ràng bên trong Vận Chuyển Trận, theo bản năng liếm môi, trên mặt xuất hiện vẻ tiếc nuối nhưng vẫn gật đầu: - Được, quyết định vậy đi.  Đệ tử trông coi nơi tiếp dẫn Vận Chuyển Trận, tất cả đều có một lợi ích ẩn, đó là. . . bọn họ có thể nhận được lợi ích từ tu sĩ phi thăng.  Nói như vậy nghĩa là, chỉ cần không quá mức quá phận thì tu sĩ vừamới phi thăng cũng không muốn chọc vào người của Tiên giới. Cho dù tu vi của đối phương không bằng mình nhưng thường thì cũng không muốn đắc tội.  Dù sao, vừa tới một nơi xa lạ mà lại đắc tội với người địa phương ở đây là một chuyện không hề lý trí.  Nhưng mà giống như người này lại muốn chiếm một nữ tu tu sĩ vừa mới phi thăng, ngay cả là ở Tiên giới. . . cũng cực hiếm thấy.  Hai người trẻ tuổi bị lợi ích tốt đẹp che mắt, giờ này cũng không biết quyết định này của họ sẽ mang đến hậu quả thế nào cho họ. Trong lòng Kỳ Tiêu Vũ vô cùng đau thương, đồng thời cũng tràn đầy căm hận với Huyết Ma Lão Tổ.  Nàng biết rõ, Sở Mặc làm tất cả những chuyện này, cứng rắn đẩy nàng vào Tiên giới chẳng khác gì đang hy sinh tính mạng của mình để bảo toàn sự bình an cho nàng.  Huyết Ma Lão Tổ cường đại như vậy, hắn làm sao có thể chạy trốn ngay dưới khóe mắt của Huyết Ma Lão Tổ?  Hận ý bốc lên trong lòng Kỳ Tiêu Vũ, năng lượng vô cùng hắc ám trong cơ thể nhân cơ hội đó bắt đầu công kích suy nghĩ của nàng. Nhưng mà tất cả công kích, tất cả đều bị viên Thất Khiếu Tâm của Kỳ Tiêu Vũ ngăn lại.  Mặc dù không thể thành công ăn mòn ý trí nhưng ít nhiều cũng tạo thành một chút ảnh hưởng tới Kỳ Tiêu Vũ, khiến tâm tình của nàng. . . trở lên càng ác liệt, đồng thời tính tình của nàng cũng trở lên lạnh lùng hơn.  Lúc này, nàng lại nhìn thấy hai tên đàn ông trẻ tuổi mặt bát giới nhìn chằm chằm vào nàng.  Trong lòng Kỳ Tiêu Vũ vô cùng chán ghét, thậm chí còn sinh ra một sự kích động muốn một kiếm giết chết hai người kia. Trước đây, tính cách này tuyệt đối không thể xuất hiện trên người của Kỳ Tiêu Vũ. Tinh Linh tộc vốn là một chủng tộc yêu chuộng hòa bình. Giết chóc. . . từ trước đến nay cách các nàng rất xa.  Nhưng lúc này bị Hắc Ám Thánh Khí ảnh hưởng, hơn nữa lại có tâm tình ác liệt vốn có nên Kỳ Tiêu Vũ rất tự nhiên mà sinh ra sát tâm với hai người này.  Hoàn hảo, tinh thần của nàng. . . vẫn vô cùng tỉnh táo.  Mặt Kỳ Tiêu Vũ lạnh như băng tiêu sái đi ra khỏi Vận Chuyển Trận. Cảm giác bước vào Luyện Thần Kỳ hoàn toàn khác với trước kia. KỳTiêu Vũ cảm nhận được thế giới xa lạ này, trong lòng chỉ còn một ý nghĩ: Mau chóng trở lên hùng mạnh hơn, phi thăng lên Thiên giới!  Đồng thời, nàng cũng ra một quyết định: Từ hôm nay trở đi, nàng sẽ lại tiến vào Huyễn Thần Giới!  Chỉ cần có thể trở lên càng mạnh hơn, ngoại trừ bán đứng chính mình thì nàng sẽ làm tất cả.  Trong lòng nàng bây giờ gần như chỉ còn lại thù hận. Duy nhất một cảm xúc khác: là ôm một tia hy vọng với việc. . . Sở Mặc còn sống! - Cô nương, chúc mừng đã phi thăng thành công, chúng tôi là đệ tử của Thiên Kiếm Môn, ở đây dẫn đường cho cô nương, mời cô nương đi theo chúng tôi.  Người trẻ tuổi họ Tôn nở nụ cười tự cho là mê người, nói với Kỳ Tiêu Vũ.  Đây thật ra cũng là một quy định bất thành văn: Trong phạm vi đất đai của môn phái, nếu có nơi tiếp dẫn, tu sĩ phi thăng đến nơi này thì môn phái đó có quyền ưu tiên được chọn!  Môn phái khác cũng không đến đây tranh đoạt. Nhưng điều kiện tiên quyết là người phi thăng. . . phải đồng ý gia nhập môn phái. Kỳ Tiêu Vũ hiển nhiên là không có hứng thú đó, lạnh lùng nhìn tên trẻ tuổi họ Tôn, nói: - Tránh ra!